Tôn Tẫn Chết Như Thế Nào

Sử ký kết của tứ Mã Thiên cho rằng Tôn Tẫn là con cháu xa đời của Tôn Vũ. Tôn Tẫn (năm sinh với mất không rõ) quê thân vùng đất A (nay trực thuộc tỉnh tô Đông, Trung Quốc); tín đồ cùng thời cùng với Tề Uy Vương cùng Tề Tuyên Vương. Như vậy, thời gian hoạt động của Tôn là khoảng chừng 380 – 320 TCN. Tương truyền một đạo sĩ lừng danh của Đạo giáo là Quỷ ly Tử là thầy của Tôn Tẫn với Bàng Quyên.

Bạn đang xem: Tôn tẫn chết như thế nào


Thời ở nước Ngụy – bị “Tân hình”

*
Tôn Tẫn danh tướng tá thời Chiến Quốc

Sau Tôn Tẫn với Bàng Quyên làm quan nước Ngụy thời Huệ Vương. Từ biết kĩ năng không bằng Tôn Tẫn, sợ Tôn Tẫn sẽ làm mình bị lu mờ, Bàng Quyên bày mưu ám sợ Tôn Tẫn. Trước khía cạnh Ngụy Huệ Vương, Bàng Quyên vu oan giáng họa Tồn Tẫn “rắp tâm phản nghịch nước Ngụy để chạy quý phái nước Tề“. Tôn Tẫn bị xử “Tân hình” (bị cắt xương bánh chè do đó chân không hoạt động được). Trong tương lai Tôn Tẫn tra cứu cách gặp riêng sứ nước Tề nghỉ ngơi Ngụy. Sứ Tề hiểu ra Tôn Tẫn là người dân có tài, bèn kín đưa ông về nước Tề.


Sang nước Tề làm quân sư

Tướng quốc nước Tề là Điền Kỵ tức thời tiến cử Tôn Tẫn cùng với Tề Uy Vương. “Uy vương vãi hỏi Tôn Tẫn về binh pháp, rồi dùng làm quân sư“.

Uy Vương bao gồm ý định cử Tôn Tẫn có tác dụng tướng, Tôn Tẫn nói: “Tôi là kẻ từng bị tân hình, nỗ lực quân đi tấn công trận thì không tiện, bắt buộc mời Điền tướng quân có tác dụng tướng, còn tôi xin làm cho quân sư”, Khi có tác dụng quân sư, Tôn Tẫn ra sức bày mưu, tính kế giúp Điền Kỵ lãnh đạo quân Tề tấn công thắng nhiều trận. Danh tiếng nhất là mọi trận: vây Ngụy cứu vãn Triệu ở Quế Lăng với trận Mã Lăng bắt Bàng Quyên nên đền tội.

Vây Ngụy cứu vớt Triệu

Trận vây Ngụy cứu Triệu sinh sống Quế thôn đã trình bày tư tưởng kế hoạch kiệt xuất của Tôn Tẫn.

Xem thêm: Trẻ Sơ Sinh Bị Khụt Khịt Mũi, Bé Bị Khụt Khịt Mũi Lâu Ngày Phải Làm Sao

Năm 353 TCN quân Ngụy tiến tấn công Hàm Đan là quốc đô nước Triệu. Nước Triệu liền mong cứu nước Tề. Tề Uy Vương không nên Điền Kỵ cùng Tôn Tẫn gửi quân đi cứu vớt Triệu. Tôn Tẫn nói cùng với Điền Kỵ: “Bình pháp nói đề xuất tránh chỗ táo bạo mà nhằm mục đích vào nơi sơ hở của địch. Nay quân Ngụy vẫn vây tấn công Hàm Đan, các tưởng của nước Triệu vốn ko phải đối phương của Bàng Quyên, Hàm Đan chắc hẳn rằng sẽ thất thủ trước lúc quân ta mang lại kịp. Chi bằng ta phải xuất quân tiến tiến công kinh thành Đại Lương của nước Ngụy (phủ Khai Phong tỉnh giấc Hà Nam). Hiện nay nay, nghỉ ngơi Đại Lương chỉ gồm quân già yếu duy trì thành, binh sỹ mỏng, Ngụy Vương đề xuất điều quân sẽ vây Triệu trở về cứu nguy ngay. Quân ta sẽ chặn đánh thiệt mạnh, duy nhất trận chắc hẳn rằng sẽ đánh đến quân Ngụy thua to, tự nhiên sẽ giải nguy trộn nước Triệu“. Điền Kỵ làm theo đúng kế sách ấy của Tôn Tẫn, khởi binh tiến tiến công Đại Lương. Quả nhiên, quân Ngụy vội bỏ nước Triệu rút về cứu vớt nguy. Quân Tề thong thả đón đánh đoàn quân sẽ mỏi mệt, tạo nên quân Ngụy thua trận to ở đất Quế Lăng.

Giải nguy nước Hàn

Năm 343 TCN, quân Ngụy do Bàng Quyên trực tiếp lãnh đạo tiến tấn công nước Hàn. Nước Hàn mong cứu nước Tề. Tề vương lại không nên Điền Kỵ cùng Tôn Tản đem quán đi giải nguy trộn nước Hàn. Sau khoản thời gian quân Tề tiến vào nước Ngụy, quân Ngụy yêu cầu rút quân về để nghênh chiến. Bấy giờ Tôn Tẫn cần sử dụng mưu kế dụ địch, mang lại quân rút lui. Ngày đầu Tôn Tẫn đến đắp 10 vạn phòng bếp nấu ăn, ngày trang bị hai chỉ còn 5 vạn, mang lại ngày thứ 3 chỉ đáp 3 vạn. Bàng Quyên, mang quân xua theo cha ngày liền, thấy phòng bếp của quân Tề ngày dần giảm, hắn nhận định rằng quân Tề đã quăng quật trốn quá nửa, cho nên, tất cả ý coi thường. Bàng Quyên chỉ lấy 5000 quân xua gấp lên trước. Tôn Tân bèn dụ Bàng Quyên tiến vào mặt đường Mã Lăng, nạm núi hiểm trở, đường chật hẹp. Quân Tề sẽ mai phục sẵn, phun tên xuống như mưa, giết bị tiêu diệt Bàng Quyên tại trận. Qua trận ấy, Tôn Tẫn “lừng danh khắp thiên hạ”.

Tôn Tẫn binh pháp

Tôn Tẫn có soạn một cỗ binh pháp. Không nên lẫn thân hai cỗ Tôn Tử binh pháp với Tôn Tẫn binh pháp. Cỗ trên là vì Tôn Vũ sống đời Xuân Thu biên soạn ra. Còn Tôn Tẫn sinh sống thời Chiến Quốc cùng là cháu xa đời của Tôn Vũ.

Thực ra bộ sách của Tôn Tẫn thất truyền tự lâu. Có không ít người đến rằng không thể có bộ sách này. Tới phần đa năm vào cuối thập kỷ 70 của vắt kỷ XX này, bên china khai quật đều ngôi tuyển mộ cổ cùng phát hiện bộ Tôn Tẫn binh pháp lân cận bộ Tôn Tử binh pháp. Trong sách này, Tôn Tẫn đã tiếp thu nhiều kỹ năng và kiến thức của Tôn Vũ và cải thiện hơn, trở nên tân tiến thêm cho cân xứng với thời đại ông. Như vào sách Tôn Vũ ít kể tới việc tiến công thành. Ngược lại Tôn Tẫn nói nhiều về những vẻ ngoài đánh thành, hợp lí vì thời Chiến Quốc thành trì nhiều hơn thế và bền vững hơn?

Tôn Tẫn chú trọng tới những vấn đề chiến lược giải pháp mà tín đồ cầm quân thời nào thì cũng phải quan liêu tâm, như:

Muốn triển khai chiến tranh cần trị thiên (biết trời, ngay tức khắc cơ) trị địa (biết đất, tức địa hình địa vật), trị dân tâm (biết lòng dân), tri địch tình (biết thực trạng địch). Chưa có đầy đầy đủ 4 giải pháp biết đó thì đừng nói về chuyện tấn công vội.Tránh chỗ mạnh, đánh nơi yếu: ông từng nói “lấy cái đầy cơ mà địch với cái đầy” là không nên, yêu cầu “lấy đầy mà địch vơi”. Rồi đề xuất “tránh vị trí mạnh, đánh khu vực yếu”, nên “chia địch, giãn địch ra mà đánh”, “khiến địch nên theo ý mình”…Coi trọng kỷ luật, “dùng pháp lệnh để tinh chỉnh binh sĩ”. Tín hiệu lệnh không thống nhất, quân lính, ko chấp hành đúng tín lệnh thì đang bại.

Trên nhì ngàn năm kia đây mà bao hàm tư tưởng quân sự chiến lược như vậy và gồm những lãnh đạo tác chiến như vậy quả là Tôn Tẫn đúng là một danh tướng.