KỊCH BẢN HAY VỀ GIA ĐÌNH

*
*
*

*

Thi dứt học phần nghệ thuật diễn xuất: 6 mẩu chuyện và phần đa gam màu của cuộc sống thường ngày

Vừa qua, tại Hội trường C, lớp Đại học thống trị văn hóa 11.3 đã tổ chức triển khai thi dứt học phần “nghệ thuật diễn xuất”. Đây là học phần được học vào học tập kỳ 2 năm thứ 3, vào chương trình huấn luyện sinh viên của Khoa cai quản văn hóa, nghệ thuật, chăm ngành “Tổ chức chuyển động văn hóa nghệ thuật”.

Bạn đang xem: Kịch bản hay về gia đình

Với 6 câu chuyện, mỗi mẩu chuyện với một phong cách khác nhau, một gam màu khác biệt trong biểu diễn và dàn dựng, công tác thi đã thật sự để lại phần đông dấu ấn trong lòng quí thầy cô, những bậc phụ huynh, các bạn sinh viên và khán giả tham dự. Lịch trình đã được thu hình với dự kiến sẽ tiến hành phát sóng trên kênh HTVC Thuần Việt – Đài truyền hình thành phố hồ chí minh và một vài Đài truyền hình những Tỉnh, Thành.

*

- Câu chuyện thứ nhất “NẾU!!!”: (tác giả: Tố Uyên) Nội dung mẩu chuyện xoay xung quanh 5 nhân đồ là bạn làm việc của nhau thời cung cấp 3 của Hạ Nhiên, Mộc Lan, Cúc Linh, Thành Danh với Minh Tuấn. Họ gặp lại nhau và tổ chức một chuyến du ngoạn lên Đà Lạt. Tuy nhiên không ngờ, kia là chuyến hành trình đầu tiên cùng cũng là chuyến đi cuối cùng của họ. Tai nạn giao thông vận tải đã xãy ra!!!Tất cả còn thừa trẻ, bọn họ còn nhiều khát khao cùng đam mê cháy phỏng chưa tiến hành được. Vậy thì ai đang là tín đồ giúp họ có phép thuật để triển khai những tham vọng đó? Thần chết sẽ mang lại họ cơ hội để tiến hành ước mơ để họ không còn phải hối hận tiếc bất kể điều gì ngơi nghỉ tại thế. Trong vòng 24 giờ đồng hồ được quay trở lại quãng thời gian đẹp nhất đời mình, họ sẽ thỏa mức độ cháy hết mình cùng với thanh xuân, với thèm khát mà bao gồm họ cũng bất ngờ rằng họ đã có cơ hội để biến điều ấy thành sự thật. Họ nhận thấy rằng “hãy mạnh khỏe dạn thực hiện những điều mình muốn muốn, mình đam mê, hãy sống hết mình khi còn tồn tại thể, đừng đợi đến lúc mất mới hối tiếc những gì không làm được lúc còn trẻ. Đừng để nên nói chữ NẾU trong tốt vọng!”. Mẩu truyện còn là bài học kinh nghiệm đẹp về tình chúng ta khi bao gồm Hạ Nhiên đã chấp nhận “mất” làm cho Mộc Lan được “sống” để Mộc Lan được trở về nói ý muốn lỗi mẹ vì trước đây mình đã từng có lần có lỗi với mẹ. Kịch có đặc điểm “xuyên không, viễn tưởng” nhưng các thông điệp lại cực kỳ gần với cuộc sống đời thường hiện nay. Chấm dứt “mở” để mỗi người tự chọn cho chính mình một hành động đúng, một lưu ý đến chín chắn sau thời điểm xem xong.

Một số hình hình ảnh của tè phẩm

*

*

*

*

*

*

*

Các diễn viên vào kịch bạn dạng "NẾU"

- câu chuyện thứ nhị “HIẾU”: (tác giả: Hoa Lý) Bà Hồng gồm 2 cô gái là Mai cùng Lan. Mai là con gái lớn, cô vẫn lên tp làm việc, cực kỳ ít về viếng thăm nhà. Lan là đàn bà út sống tầm thường với chị em và là người chăm sóc mẹ hàng ngày. Từ dịp Mai đi làm ăn xa, bà Hồng lúc nào cũng thương nhớ con, bà thường điện thoại cho bé nhưng thường xuyên là Mai không nghe máy, gồm nghe cũng chỉ nói được vài ba câu qua loa và thường chỉ hỏi mang lại câu “hết chi phí rồi à, vừa bắt đầu gửi ngừng mà”. Thấy bà hay bi thương nên bác bỏ Năm láng giềng thường chiếu qua nhà thăm hỏi động viên và luôn luôn tìm cách làm bà Hồng vui. Ông và Lan cũng không hài lòng khi Mai đối xử cùng với bà Hồng như thế. Khi biết được tin tháng sau Mai về thăm, Lan với ông Năm đã bày ra màn kịch: bà Hồng mất để dạy mang lại Mai bài học kinh nghiệm về lòng hiếu thảo. Hiếu với cha mẹ không nên tiền là tất cả. Mai hối hận hận và nhận biết lỗi lầm của mình. Mai ăn năn hận và nhận thấy lỗi lầm của bản thân và cả mái ấm gia đình lại sum họp, vui vẻ, cùng nhau nạp năng lượng bữa cơm ấm áp của gia đình. Đây là tiểu phẩm kịch nói dẫu vậy được lồng ghép mọi câu vọng cổ một cách hợp lý đã có tác dụng tăng sự phấn khích cho khán giả khi xem.

Một số hình ảnh của đái phẩm

*

*

*

*

*

*

Các diễn viên vào kịch bản "HIẾU"

- mẩu chuyện thứ ba “DANH”:(tác giả: Phong Linh)Ông Hoàng Lâm là một nhà công nghệ nổi tiếng, cũng là 1 người thích nghịch tranh, ông có một người con là Hoàng Minh bị câm điếc. Vì ông tự ti với khét tiếng nên đang nhốt người con duy nhất của bản thân vào phòng tối. Ông nghe được phần lớn lời dị nghị cùng đàm tiếu từ dư luận nhưng lại ông đã quăng quật qua tất cả và tìm mọi giải pháp phản đối chối bỏ thực sự đó, đề cập cả đối với những người bạn bè nhất của ông. Ngày ông nhận phần thưởng khoa học với được phong hàm giáo sư, ông tổ chức triển khai tiệc với yếu tố là những người dân thuộc thế hệ “tinh hoa” tại nhà mình. Mẩu truyện đứa con lại được mọi bạn bàn tán. Ông bực tức và xua đuổi tất cả. Ông nằm mộng thấy đưa bé mình đi học bị bằng hữu trêu chọc cùng đánh đập. Ông thấy nhỏ mình được gửi vào trong khám đa khoa và bị một y tá mỉa mai khi không nghe được, ko nói được. Sau cùng ông thấy con mình đã tự tử chết khi không chịu được sự sáng tỏ đối sử của người đời. Ông giật mình thức dậy, đúng vào khi cô em gái (Mai) của ông dẫn đến mọt người con nuôi là bảo vệ đến thăm. Em gái tặng kèm cho ông bức ảnh mà ông yêu mếm nhưng chưa sưu trung bình được. Dựa vào em gái, ông được gặp gỡ tác giả sẽ vẽ bức ảnh này, đó thiết yếu là bé nhỏ Bảo An. Ông không tin về tác giả đã vẽ bức ảnh thì Mai đã thường xuyên khoe con gái mình. Bảo An là 1 trong đứa bé bị câm điếc cùng bị gia đình nhốt y như ông đã có tác dụng với bé trai, sau thời điểm Bảo An được đưa vào trung tâm chăm lo trẻ em đã có học không hề ít điều té ích, cô bé nhỏ biết đọc biết vẽ và sống yêu đời. “Trẻ em cho dù cho có khuyết tật thì vẫn phải luôn luôn được yêu thương thương, chỉ tất cả tình thương mới giúp phần nhiều đứa con trẻ ấy hòa nhập với cuộc sống và biết đâu chúng lại là đều thiên tài”. Câu nói ấy của Mai với hình hình ảnh bé Bảo An phấn kích nhãy múa, hát ca làm cho Hoàng Lâm chợt nhận ra những lỗi lầm mà ông làm ra cho con trai. Ông gào thét đi tìm kiếm con, tuy thế Mai đang thức tỉnh giấc ông, cho thấy là ông sẽ ngộ nhận con trai mình còn sống nhưng thực tế con ông đã bị tiêu diệt rồi. Ông khổ sở gục bửa bên bàn thờ con trai.Danh vọng là gì trường hợp trong gia đình chúng ta không thực sự gồm một cuộc sống đời thường hạnh phúc, họ đối xử tàn ác với người thân của mình? tiểu phẩm những diễn viên còn có sử dụng thủ ngữ (ngôn ngữ dành cho người câm, điếc) trong biểu diễn.

Xem thêm: Kiểm Tra Hóa Đơn Điện Tử Fpt Shop, Dịch Vụ Thanh Toán Hóa Đơn Online

Một số hình ảnh của tè phẩm

*

*

*

*

*

*

*

Các diễn viên trong kịch bạn dạng "DANH"

- mẩu chuyện thứ tư “HẸN”: (tác giả: Linh Linh, Duy Đoan)Bối cảnh câu chuyện là sài thành những năm 60 của thay kỷ trước. Hùng là nam nhi của chủ một tiệm vải phệ ở sài thành. Cậu mang lòng yêu say đắm nữ ca sĩ Đài Trang - một danh ca nổi tiếng trong phòng trà Liên Oanh lúc bấy giờ. Trong suốt thời gian yêu thương nhau, Hùng đã tặng cho Đài Trang một sợi dây chuyền và một tranh ảnh tự hoạ của phiên bản thân để chứng minh tình yêu thương mình dành riêng cho cô. Mặc dù nhiên, việc Hùng và Đài Trang yêu thương nhau luôn bị mái ấm gia đình Hùng chống cắm khốc liệt vì nhận định rằng Đài Trang là “xướng ca vô loài- con hát thiên hạ”, chỉ vày tiền mới đeo bám lấy Hùng. Một đợt nọ vào buổi tiệc tận nhà Đốc Lý, Hùng bị người mẹ con bên Đốc Lý chuốc say, gài bẫy, tạo nên hiện trường đưa rằng đã cùng trăng hoa với con gái của Đốc Lý là Ngọc. Mục tiêu của bà Đốc Lý là ý muốn dùng Hùng nhằm làm phụ thân cho dòng thai chữa trị hoang của Ngọc, sau phần đông lần ăn chơi sa đoạ của cô ý ta. Hùng vì gia đình thiếu nợ Đốc Lý và vị nghĩ mình nên có nhiệm vụ với mẫu thai của Ngọc cần chia tay Đài Trang. Hùng ngạc nhiên rằng Đài Trang đang mang trong bạn giọt ngày tiết của cậu. Từ lúc về làm rể bên Đốc Lý, Hùng luôn bị coi thường, chì phân tách và cần làm lụng chẳng không giống gì một người ở. Cả chị em của Hùng cũng buộc phải chịu các lời khinh miệt của bà bầu con Đốc Lý trong những lần đến thăm con dâu. Một ngày nọ, Hùng vô tình biết được thực sự mình bị lừa, bị gài bả nên uất hận quăng quật đi, quyết định đi tìm kiếm lại Đài Trang để chuộc lại lỗi lầm. 8 năm sau, bên trên đường đi tìm kiếm Đài Trang, cậu vẫn vô tình gặp nhỏ bé Bỉ Ngạn, cô bé bỏng có sợi dây chuyền sản xuất giống Đài Trang. Trong lúc trú mưa ở nhà Bỉ Ngạn, Hùng chạm chán lại má Liên Oanh - chủ phòng trà xa xưa nơi Đài Trang từng biểu diễn. Hùng với niềm hy vọng gặp mặt lại Đài Trang mãnh liệt dẫu vậy bị từ chối, xua đuổi. Mặc nghe giọng hát của Đài Trang chứa lên, Hùng bỏ mặc vào nhà để chạm mặt Đài Trang nhưng bây giờ nữ danh ca một thời đang trở thành một fan điên, không hề nhận ra cậu là ai, chỉ biết ôm khư khư bức tranh tự hoạ của Hùng và nhìn cậu bằng ánh mắt sợ sệt. Phần lớn thứ như vỡ lẽ oà khi cậu nghe Bỉ Ngạn gọi Đài Trang là “má”. Hùng nhen team sự vui mừng và hy vọng nhận lại con. Thay nhưng, với đều gì Hùng đã tạo ra cho Đài Trang, má Liên Oanh siêu uất hận, với đuổi cậu thoát khỏi nhà bởi muốn đảm bảo mẹ nhỏ Đài Trang, sợ họ bắt buộc chịu cực khổ thêm lần nữa. Đài Trang dịp điên thời điểm tỉnh, cấp chạy đến mặt cánh cửa ngõ đã đóng chặt, phần đa kí ức như quay trở lại trong phút chốc. Hùng với Đài Trang chỉ biết chôn chặt nỗi nhức thương, lỡ làng của kiếp này, hẹn nhau một kiếp sau sum vầy, trọn vẹn. Chất Melo của kịch được đưa lên đến đỉnh điểm khi kết thúc, ánh sáng ở trong phòng trà, câu ca của bài tán tỉnh và hẹn hò (nhạc sĩ Phạm Duy) nhưng mà Đài Trang đã có tác dụng say đắm Hùng thuở nào giờ đây như phần đa nhát dao chém thẳng vào tim cậu, làm tín đồ xem không cố gắng được nước mắt:

Một tín đồ ngồi vị trí kia sông yên nghe nước chảy về đâu.

Một tín đồ ngồi đây trông hoa trôi theo nước chẩy phương nào.

Trời thì mưa rơi mưa rơi không ngưng suối tuôn niềm đau.

Người thì hẹn nhau sang sông mong muốn cho nệm tạnh mùa Ngâu.Cuộc đời làm cho đôi bên yêu nhau cách một biển sâu…

Một số hình hình ảnh của tè phẩm

*

*

*

*

*

*

*

Các diễn viên vào kịch phiên bản "HẸN"

- câu chuyện thứ năm “NGHIỆP”:(tác giả: Thu Hà, Phương Nhi) câu chuyện xoay quanh gia đình nhà Huỳnh Gia, một mái ấm gia đình giàu bao gồm bậc nhất, kẻ hầu người hạ và mang đậm bốn tưởng hà khắc, trọng nam khinh thường nữ, luôn muốn có con trai để nối dõi tông đường. Bà Diễm sau khi ông chồng mất còn người con trai duy tuyệt nhất là cậu nhì Thành. Thành mang đến với Tâm vì tình yêu, bất chấp sự rào cản của mái ấm gia đình nhưng vai trung phong lại không thể gồm con. Bà Diễm coi Tâm là một trong những tội đồ, một chiếc gai trong mắt mình, ngày ngày nhiếc móc, rủa xả. Vị với bà “cây độc ko trái, gái độc không con” trọng điểm khép mình, không ăn mặn niệm phật vào suốt thời gian còn lại. Cậu nhị Thành nhu nhược nghe theo lời chị em lấy thêm bà nhì San về có tác dụng vợ, sau bà San cũng chỉ đẻ được cho Huỳnh Gia được một đứa con gái. Bà Diễm lại thường xuyên cưới thêm cho nam nhi mình người vợ ba là Phúc, suôn sẻ thay cô nàng này hạ sinh được một quý tử. Từ thời điểm ngày Phúc về làm dâu và nhất là sau thời điểm hạ sanh nam nhi bao nhiêu chuyện liên tiếp xảy ra, tắc sữa, bé bệnh đau bé liên miên, đỉnh điểm là đứa con trai duy duy nhất của Phúc, cháu địch tôn của gia đình bà Diễm bị giết thịt chết! Mọi bạn trong mái ấm gia đình đều lầm tưởng là bà hai San tìm biện pháp trả thù, bởi vì bà San là bạn miệng luôn nói lời cay độc nhưng thực ra trong tâm không tồn tại gì. Sau phần nhiều chuyện bị bại lộ, mọi người trong mái ấm gia đình đều rất là hoảng loạn, bất thần khi kẻ thủ mưu đứng sau tất cả những kế sách tàn nhẫn đó là trọng điểm - người luôn cam chịu nhún nhường, chỉ biết ăn chay niệm Phật. Tay sai của Tâm đó là Liễu, tận dụng Liễu đang yêu cầu tiền chữa dịch cho cha, trung tâm đã ép Liễu cần làm chuyện thất đức. Sau đó, bao gồm Liễu là bạn đã nói ra tất cả sự thật. Trung tâm không đậy được nữa, lên tiếng cho rất nhiều nỗi nhức đè nén, gần như uất ức trong thâm tâm mình xuyên suốt mười mấy năm về có tác dụng dâu bị đối xử tàn ác. Phúc vị mất đi người con nên hoá điên, không gian u ám, khổ đau, mất mát bao phủ lên cả căn nhà. Từng người thiếu nữ có một nỗi nhức riêng tuy thế cũng bình thường từ một vì sao mà câu nói cuối cùng của tâm như nói lên toàn bộ “Từ lúc nào mà niềm hạnh phúc của một người thiếu nữ lại được quyết định bởi đứa con mà người ta mang trong bụng!”. Kịch kết thúc, cũng chính là lúc dưới khán phòng bao gồm tiếng thút thít, hồ hết giọt nước mắt thấu hiểu …bi kịch đã va vào tận chỗ sâu lắng độc nhất vô nhị của đàn bà bất nói thời đại nào.

Một số hình hình ảnh của tiểu phẩm

*

*

*

*

*

*

*

Các diễn viên trong kịch bạn dạng "NGHIỆP"

- mẩu chuyện thứ sáu “SĨ”:(tác giả: Phong Linh)Quan Tổng Trấn là một trong những kẻ ngốc si, đặc trưng rất thích xống áo mới để khoe khoang mỗi khi ra đường. Bao quanh ông là gần như kẻ nịnh thần, chuẩn bị nói hồ hết điều sai sự thật nhưng miễn tạo cho ông hài lòng. Ông mong muốn gì thì sẽ được cung phụng không thiếu thốn ngay tức thì, che của ông thì toàn tín đồ quen biết được tuyển vô làm. Quan thị trấn Minh tìm mang lại ông ta một Thầy may nổi tiếng từ xứ Ả Rập, chuyên may những bộ trang phục rất dị có một không hai mà có những người dân thông minh new nhìn thấy dòng áo ấy. Quan liêu Tổng rất thích thú với bài toán làm này của thị trấn Minh cùng hứa đã hậu đãi xứng đáng. Cung cấp những vật liệu như vàng, bạc, ngọc trai…cho thầy trò ông thợ may dứt quan Tổng ngóng ngày làm cho lễ mặc chiếc áo hiện có một không nhì này. Lúc áo được may dứt dù không thấy được gì nhưng toàn bộ mọi người vẫn cầm cố tỏ ra là mình hoàn hảo nên ai ai cũng ra sức khoe sự quan trọng đặc biệt của cái áo từ đường kim, mũi chỉ, mang đến màu sắc, và những bức ảnh phượng, rồng được thiêu trên áo. Lễ khoác áo mới được tổ chức triển khai hoành tráng, tất cả dân làng tập trung về bao phủ để xem chiếc hậu sự lớn mặc. Trong khi cả đám nịnh thần ra sức ca ngợi chiếc áo thần thánh “có mặc như không” này thì một đứa nhỏ nhắn chỉ ra sự thật rằng "quan lớn ở truồng".“Kẻ đần hay sĩ” cùng lời kể nhở phần lớn kẻ có tác dụng quan nhưng mà quan liêu, say đắm sống bởi những lời lẽ đường mật của cung cấp dưới thì sau cùng chỉ có tác dụng “trò hề” cho thiên hạ cơ mà thôi. Dù thế hài kịch dân gian, nhưng tứ tưởng của vở diễn ko cũ 1 chút nào đối với cuộc sống hiện nay.