EM ƠI MÙA XUÂN ĐẾN RỒI ĐÓ THU PHƯƠNG

...Cứ mỗi độ năm hết tết đến như thế này, dù cho có trăm ngàn bài bác hát về tết, về mùa xuân, thì phần đông công chúng những thế hệ vẫn nhớ tới “Em ơi ngày xuân đến rồi đó” của Nhạc sỹ Trần chung .Và mặc dù có bao nhiêu giọng hát hát bài hát này, thì bạn nghe cũng vẫn yêu mếm nhất giọng hát của Thu Phương,-Thu Phương của những năm 70, 80 cầm cố kỷ trước, mà vẫn còn đấy vang vọng mãi mang đến hôm nay...  * Tôi có một kỷ niệm bé dại với chị.

Bạn đang xem: Em ơi mùa xuân đến rồi đó thu phương

Năm 1972, tôi cho với một trung đội người vợ TNXP chốt ngơi nghỉ đèo Đ. Một hết sức quan trọng hết sức kịch liệt trên tuyến phố miền Tây.Trung nhóm trưởng trung nhóm này thương hiệu là Ngoan, trực thuộc diện “ gái môt nhỏ trông mòn con mắt”, chẳng một ai gặp mặt cô nhưng không một ít xốn xang, ao ước ước…. Đấy đúng lại vào trong 1 đêm trăng, lúc máy cất cánh Mỹ còn lảng vảng sinh hoạt xa, tôi thấy các chị em này ngồi bên nhau trên sườn núi và hát. Bài hát rằng:”Con thương ơi, con quý ơi, địu bé đi nhà trẻ con chơi…” giờ hát xiết bao trìu mến và cảm xúc.” các em còn trẻ, sẽ có tình nhân chưa nhưng mà thích hát bài xích này?”Tôi hỏi. Các cô vấn đáp rằng :” Đấy là mong muốn của bọn chúng em khi hết giặc anh ạ” Được biết tới đây tôi đang ra thành phố hà nội công tác, trung đội trưởng Ngoan gửi tôi một dò phong lan khôn cùng đẹp, nói rằng:” nhờ anh gửi tới ca sỹ Thu Phương nhé. Chị ấy đang hát bài bác này rất lôi cuốn ở bên trên đài mà chúng em nhập trọng tâm từ bao giờ không biết . Đấy là bài bác hát mà bọn chúng em tại đây yêu ưng ý nhất, cùng chị ấy cũng chính là giọng hát mà mẹ chúng em thương mến nhất “ Tôi đã mang dò phong lan nở những nhành hoa tím vô cùng đẹp ấy ra Hà nội, tìm về chị Thu Phương, khi ấy là ca sỹ của Đoàn ca nhạc Đài TNVN nhà tại 5 Nguyễn Thượng hiền lành để đưa lời của Ngoan với dò phong lan của những cô nàng nơi chiến trường miền Tây tặng chị … Chỉ có một thực sự này nhưng khi trao bộ quà tặng kèm theo hoa mang lại chị, tôi đang không dám nói: Chỉ không bao lâu sau đó , trung nhóm trưởng Ngoan – cô bé đã gửi lại đứa con gái duy nhất đến bà địa điểm hậu phương để xung phong ra trận, cô gái đêm đêm trong lửa đạn luôn luôn nhớ về con và nỉ non hát : “Con yêu đương ơi, bé quý ơi “, cô bé yêu quý khôn xiết tiếng hát của chị ý Thu Phương do chị sẽ hát rất thú vị bài này, đã hy sinh trong một lần B52 đánh xuống cung đường…. * thật ra tôi biết chị Thu Phương trường đoản cú sớm hơn, năm tôi lên 8 xuất xắc lên 10 nào đó ở với bà bầu tôi ( NSUT.Tân Nhân) ở khu vực văn công ước Giấy, trong Đoàn ca múa TW. Chị cũng là 1 trong những diễn viên hát của đoàn, có gương mặt rất đẹp, giọng phái nữ cao vun vút.

Xem thêm: Làm Cách Nào Để Có Người Yêu Đẹp Trai, Cách Để Có Bạn Trai (Kèm Ảnh)

Chỉ từng tội chị cao quá, sát 1m70 (kể như hiện nay thì sẽ là một trong những siêu chủng loại hay chí ít cũng tầm Thu Phương tốt Hồ Ngọc Hà thời nay). Nhưng lúc đó trong một tốp nữ người nào cũng nhỏ nhắn, xinh xắn, thì chị lại như 1 "con sào" chòi ra, chũm là cho dù giọng hát hay mấy tuy thế khi đứng trên sảnh khấu lại cứ thấy ngượng nghịu, không được dễ chịu và thoải mái tự nhiên mang đến lắm. Vì vậy chị sẽ xin đưa về Đoàn ca nhạc Đài, thoạt tiên là Đài giải hòa với tên gọi mới là Phương Ngọc ( tên chị ghép với thương hiệu chồng).Sau giải tỏa đoàn ca nhạc Đài giải phóng nhập lại với đoàn ca nhạc Đài TNVN, chị thành solit ở đây, với tên thường gọi của chị và nhanh chóng chiếm được nhiều cảm tình của khán thính giả.( Chị thuộc một số loại ca sỹ có rất nhiều thư yêu cầu của thính giả nhất) Như các chị em TNXP ở hết sức quan trọng đèo Đ của Binh trạm công ty chúng tôi những năm chiến tranh. Như của các bạn trẻ miền nam sau giải phóng, được nghe qua làn sóng đài ” Ơi Nha Trang mùa thu lại về” nhưng mà chị là fan được nhạc sỹ Văn Ký tin tưởng gửi gắm hát đầu tiên. Và 1 loạt bài hát khác có âm hưởng vùng cao, như “Đường lên Tây bắc”” Ánh năng lượng điện vùng cao”” địu bé đi bên trẻ” “Nhớ về Pắc bó” và đặc biệt là “ Em ơi mùa xuân đến rồi đó” của nhạc sỹ è Chung, mà hàng trăm năm nay, cứ từng độ xuân về là tiếng hát chị lại rộn rã vang lên, như để báo hiệu, như để tiếp xuân về… * nói tới chị Thu Phương, lại chẳng thể không nhắc đến một người các bạn ca sỹ khôn cùng thân với chị là chị Tuyết Thanh,một giọng cô bé cao,đầy "lửa" từng làm rung hễ hàng triệu trái tim khán thính mang của Đài tiếng nói Việt Nam, một nghệ sĩ cả đời mê mẩn với âm nhạc khét tiếng với những bài hát "Nổi trống lên, rừng núi ơi" , "Bài ca Hà Nội" , "Tiếng hò trên đất Nghệ An", "Bến cảng quê hương tôi" "Miền nam giới ơn Người" ... Chị Thu Phương và chị Tuyết Thanh thân nhau lắm. Nhị chị cùng là giọng hát thiết yếu của Đoàn ca nhạc Đài TNVN, lại thuộc gốc tín đồ Hà nội:” chẳng thơm cũng thể hoa nhài", lại cùng rất duyên ( Chị Thu Phương duyên do chiếc răng khểnh, chị Tuyết Thanh duyên do má lúm đồng tiền).Chẳng hiểu vì chưng sao xinh xắn như thế, duyên như thế, hát hoặc như thế, tính tình nữ tính tinh tế như thế, nhưng mà cả hai chị lại hầu như lận đận đường tình duyên, đều buộc phải qua đầy đủ cuộc phân tách tay”Tan nát lòng người” .Chị Thu Phương chia tay với người ck vốn là 1 trong những giọng hát của Đoàn ca múa TW, sau đi học Liên Xô về là một chỉ huy của nhà hát Nhạc vũ Kịch. Chị Tuyết Thanh ông chồng là người nghệ sỹ Doãn Thịnh, cũng chính là giọng hát khá nổi tiếng của Đoàn ca nhạc Đài TNVN. Vị “Đồng cảnh phải sinh tình”, buộc phải hai chị thân nhau lắm, không có gì không chia sẻ với nhau. Rồi sau này, chị Thu Phương xây đắp lại mái ấm gia đình với chồng là một cán bộ ngoại giao,hết sức kính yêu yêu quý chị, còn chị Tuyết Thanh thì bao ngày thu qua vẫn một mình đơn chiếc, với niềm an ủi là cô phụ nữ theo học ngành thanh nhạc giờ đã cứng cáp nhưng lại làm việc tại Pháp...Gần 30 năm qua, chỉ bản thân chị tự chăm sóc mình, tự an ủi mình. Cùng thi phảng phất có thú vui nỗi buồn gì, lại bấm điện thoại, gọi Thu Phương ơi… * Em ơi mùa xuân đến rồi đó  Dang rộng lớn vòng tay đón cuộc đời… Ôi hầu hết giọng hát không những báo hiệu cho bọn họ mùa xuân, dù từ bây giờ vẫn đang còn là rất nhiều ngày mát rượi .Những giọng hát bỏ mặc thời gian, trường tồn là mùa xuân của bọn chúng ta…