CẢM NHẬN VỀ HÌNH ẢNH NGƯỜI BÀ TRONG BẾP LỬA

Bằng tài năng và tấm lòng chân trọng tâm thực ý, đơn vị thơ bởi Việt vẫn khắc họa hình ảnh người bà thiệt đẹp và thiêng liêng như ánh nắng của ngọn lửa bất diệt trong thâm tâm người đọc. Hình hình ảnh người bà đề cập ta về tình bà con cháu thiêng liêng, về vẻ đẹp mắt của người đàn bà Việt nam yêu nước sẵn sàng chuẩn bị hi sinh vì lợi ích cá thể để vì ý thức dân tộc.

Bạn đang xem: Cảm nhận về hình ảnh người bà trong bếp lửa


*
Trang Dimple
*

Bạn đã khi nào đắm chìm một trong những kỉ niệm tuổi thơ với một hình ảnh thân thuộc nào đó? phù hợp hình hình ảnh ấy đã để lại mang lại bạn ấn tượng sâu dung nhan nơi trung khu hồn? Với bởi Việt, chắc rằng bóng dáng nhiệt tình của người bà bên nhà bếp lửa đang thấm đẫm trang kí ức tuổi thơ.

Những kí ức này đã được bởi Việt tái hiện sống động qua bài thơ “Bếp lửa”.

Xem thêm: Xem Phim Đường Đua Tử Thần 1 Tập Full Vietsub, Đường Đua Tử Thần Phần 1

Vậy hình hình ảnh người bà hiện lên trên phần nhiều vần thơ ấy sâu sắc như vậy nào? Điều đó đóng góp thêm phần thể hiện nay nội dung bốn tưởng của tác phẩm ra sao? Hãy thử hòa mình vào hơi ấm ngọn lửa của tình bà tức thì từ phần nhiều câu thơ đầu tiên:

“Một phòng bếp lửa lởn vởn sương sớm

Một bếp lửa ấp iu nồng đượm

Cháu yêu quý bà biết mấy nắng và nóng mưa.”

Hình hình ảnh người bà trong bài thơ phòng bếp lửa

Dòng cảm giác trong trẻo, bình thường ấy bắt nguồn từ hình ảnh bếp lửa “chờn vờn sương sớm”, “ấp iu nồng đượm” gợi bàn tay team lửa khéo léo, chi chút của fan bà. Sự mất mát thầm yên ổn miệt mài của bà đang sưởi ấm trái tim đứa cháu nhỏ, sưởi ấm trong thời gian tháng tuổi thơ của cháu. Tuổi thơ ấy bao gồm thật sự bình yên, êm đềm bên ngọn lửa nóng áp? Không! phần lớn kỉ niệm tuổi thơ cạnh bên bà là cuộc sống có không ít gian khổ, thiếu thốn đủ đường và nhọc nhằn:

“Lên tứ tuổi cháu đã quen hương thơm khói

Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi

Bố đi tiến công xe, thô rạc ngựa chiến gầy

Chỉ nhớ sương hun nhèm đôi mắt cháu

Nghĩ lại mang lại giờ sinh sống mũi còn cay!”

Những dòng thơ chân thật đến ám ảnh, xót xa. Năm lên bốn, con cháu đã phải đối mặt với nàn đói năm 1945, vậy mà một trong những mảnh ghép kí ức mơ hồ ấy vẫn cất giữ mùi khói nhà bếp của bà – mùi khói vẫn hun nhèm đôi mắt cháu, để đến hiện nay nghĩ lại “sống mũi còn cay”. Cay vày khói bếp, cay vì cảm xúc sống dậy gần như mùi sương của mấy chục năm qua. Bắt buộc không phân biệt sức ám ảnh, lay động trong thâm tâm hồn con cháu khi mà dù cho những kỉ niệm vẫn nhạt nhòa thì mùi khói nhà bếp năm làm sao vẫn giữ lại dư vị cay cay địa điểm sống mũi. Bà vẫn yên ổn lẽ, vẫn lặng lẽ tích góp hơi nóng nuôi chăm sóc cháu giữa những năm mon ấy, cho tận “tám năm ròng”. Càng béo lên trong tầm tay của bà, phần nhiều kí ức về bà lại càng sâu đậm trong tim hồn bạn cháu:

“Mẹ cùng cha công tác bận không về

Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe

Bà dạy con cháu làm, bà chuyên cháu học.”

Trong sương sương mịt mờ của chiến tranh, con cháu không được sinh sống cùng ba mẹ, tuy thế lại được yêu thương thương, che chở, nuôi dưỡng trung ương hồn tự tấm lòng bà. Bên bếp lửa hồng bà kể chuyện, chuyện đời tầm trung nay, chuyện cổ tích ngày xưa. Từng việc, từng việc, nhỏ dại nhẹ, hai bà con cháu từng ngày, từng tháng và “tám năm ròng” cùng nhau “nhóm phòng bếp lửa” nhằm nấu nướng thức ăn, để sưởi nóng chỗ ở, cùng hơn thế, là nhằm soi sáng sủa trí tuệ và trung ương hồn. Bà vẫn đóng vai trò thay thế sửa chữa người mẹ, tín đồ cha, bạn thầy để dạy dỗ, yêu thương cháu một bí quyết vô điều kiện. Bởi vì vậy, tình yêu với kính trọng bà được bằng Việt thể hiện thâm thúy qua hình ảnh: “Nhóm phòng bếp lửa suy nghĩ thương bà khó nhọc”. Bà và bếp lửa là chỗ dựa tinh thần, là sự chăm chút, đùm bọc dành cho cháu. Tương đối ấm của phòng bếp lửa ấy lại gợi thêm hồ hết kỉ niệm về một thời đầy vất vả, nhức thương. Hình ảnh bà già nua, bé dại bé nơi làng quên hoang tàn trong sương lửa cuộc chiến tranh vẫn không một lời kêu ca, phàn nàn khiến cho biết bao bé tim chúng ta cảm phục. Đặc biệt, lời dặn con cháu đã làm cho ngời sáng vẻ đẹp trọng tâm hồn của người thiếu nữ giàu lòng vị tha, giàu đức hi sinh, cả đời vì con vì cháu:

“Năm giặc đốt xã cháy tàn cháy rụi

Hàm làng bốn bên trở về lầm lụi

Đỡ ngây ngô bà dựng lại túp lều tranh

Vẫn vững vàng lòng, bà dặn con cháu đinh ninh:

‘Bố ở chiến khu, cha còn vấn đề bố

Mày gồm viết thư, chớ nói này, nhắc nọ

Cứ bảo công ty vẫn được bình yên!”

*
Bằng Việt vẫn thổi vào mọi vần thơ truyền cho những người đọc sức khỏe của lòng yêu thương nước, sự dũng cảm và hi sinh lớn tưởng qua hình tượng tín đồ bà.

Thật vậy! người bà ấy gồng mình lên gánh vác phần đa lo toan để những con im tâm công tác với tấm lòng của một fan hậu phương luôn hướng ra tiền tuyến, vào ý chí cùng nghị lực kiên cường. Bà mang vẻ đẹp mắt của người thiếu nữ Việt nam giới truyền thống, chuẩn bị hi sinh tình riêng để đặt tình phổ biến lên trên. Đó chẳng phải là biểu thị cao cả tuyệt nhất của lòng yêu Tổ quốc, yêu kháng chiến và giải pháp mạng đấy ư? bởi Việt sẽ thổi vào hầu như vần thơ truyền cho tất cả những người đọc sức khỏe của lòng yêu nước, sự kiêu dũng và hi sinh lớn lao qua hình tượng tín đồ bà. Càng về cuối, nỗi xúc rượu cồn dâng dấy lên càng tha thiết và mãnh liệt khiến cho hình ảnh người bà càng trở nên chân thực và sống động hơn lúc nào hết, làm điểm sáng cho cả bài thơ cùng với những hành động và phẩm hóa học tuyệt đẹp:

“Rồi sớm rồi chiều lại phòng bếp lửa bà nhen

Một ngọn lửa, lòng bà luôn luôn ủ sẵn

Một ngọn lửa chứa tinh thần dai dẳng…

Lận đận đời bà biết mấy nắng và nóng mưa

Mấy chục năm rồi, cho tận bây giờ

Bà vẫn duy trì thói quen dậy sớm

Nhóm nhà bếp lửa ấp iu nồng đượm

Nhóm niềm yêu thương, khoai sắn ngọt bùi

Nhóm nồi xôi gạo new sẻ tầm thường vui

Nhóm dậy cả mọi tâm tình tuổi nhỏ

Ôi kì quái và linh nghiệm – phòng bếp lửa!”

Bếp lửa không chỉ được nhen lên bằng vật liệu củi rơm ngoài ra được nhen lên từ ngọn lửa sức sống, lòng yêu thương thương, “luôn ủ sẵn” trong bà, của niềm tin vô cùng “dai dẳng”, chắc chắn và bất diệt… Giọng thơ vang lên to gan mẽ, đầy xúc động tự hào đã khẳng định ý chí, bản lĩnh sống của bà, cũng chính là của người thanh nữ Việt phái mạnh thời chiến. Bà là bạn nhóm lửa, truyền lửa, cũng là người luôn giữ mang lại ngọn lửa nóng nóng, tỏa sáng trong gia đình. Trong tim trí của bằng Việt, nhà bếp lửa và bà mặc dù thật bình dị, song ẩn giấu những điều cao siêu thiêng liêng: “Ôi kì khôi và linh nghiệm – nhà bếp lửa!”. Mỗi câu, từng chữ cứ như hồng lên, nồng ấm biết bao cảm xúc nhớ thương, ơn nghĩa. Cùng đứa cháu hiếu thảo ấy giờ đây đã lớn, đang đi đến những chân trời bắt đầu mẻ, hạnh phúc. Tuy nhiên dù gồm rời xa phòng bếp lửa của bà, con cháu vẫn ghi nhớ mãi về ngọn lửa làm nhèm mắt con cháu thuở lên bốn, vẫn lưu giữ mãi hình hình ảnh tảo tần nắng mưa khu vực góc bếp của bà:

“Giờ con cháu đã đi xa. Có ngọn sương trăm tàu

Có lửa trăm nhà, nụ cười trăm ngả

Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nói nhở:

Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?”

Đứng trong số những điều mớ lạ và độc đáo của thế giới rộng lớn, tuổi thơ đã lùi xa, đứa cháu nhỏ giờ đã được lẹo cánh cất cánh cao tuy nhiên quên sao được bà và nhà bếp lửa quê hương, vị trí nắng mưa nhị bà cháu có nhau bởi vì bà và quê hương yêu dấu là điểm tựa, là chỗ dựa tinh thần kiên cố cho con cháu trên từng bước đường đời. Hình ảnh bàn tay khéo léo, chắt lọc nhóm lửa vẫn luôn tỏa hơi ấm trong trái tim hồn tín đồ cháu.

Bạch Cư Dị từng nói: “Cảm rượu cồn lòng tín đồ trước hết không gì bởi tình cảm và cảm tình và cảm xúc là chiếc gốc của văn chương”. Thật vậy! bài bác thơ “Bếp lửa” là 1 trong những bài thơ như thế. Đọc những vẫn thơ ngấm đẫm cảm giác của Bằng Việt ngoài ra trong ai cũng sống dậy hầu như tình cảm đẹp, kí ức đẹp. Với chúng ta có thể là tình yêu với gia đình, người thân. Với bạn cũng có thể là cảm xúc với bạn bè, thầy cô. Bằng Việt cũng sở hữu những cảm hứng đó, dẫu vậy ông rất có thể chuyển thiết lập nó qua mọi vần thơ tha thiết làm cho xao xuyến biết bao trọng tâm hồn độc giả. Dòng cảm hứng trong trẻo ấy đã để lại trong ta các ấn tượng, nhất là hình ảnh thân yêu quý của người bà.