Mang Thai Con Của Giáo Thảo Lớp Bên Cạnh


*Chương này còn có nội dung ảnh, nếu khách hàng không thấy nội dung chương, vui lòng bật chính sách hiện hình ảnh của trình coi sóc để đọc.Diệp Khâm là một Omega thời đại mới, hoàn hảo mười tám năm vậy và lại nhất thời hồ đồ.

Bạn đang xem: Mang thai con của giáo thảo lớp bên cạnh

Qua một đêm đen gió lớn, ngựa mất móng trước. (马失前蹄: Mã thất tiền đề: ngựa chiến mất móng trước, ý nói trượt ngã, ẩn dụ phạm không nên lầm) Đau, cánh tay đau, chân đau. Nâng người ngồi dậy, nơi này lại càng đau, hệt như bị chày sắt giã cả đêm. Nếu như trong phòng không tồn tại người khác, cậu còn có thể cho rằng tối ngày hôm qua uống nhiều quá rồi tự an ủi, cần sử dụng tay tương đối mạnh, dẫu vậy "cạch" một tiếng, cửa ngõ phòng lau chùi và vệ sinh mở, "chày sắt" đi ra. Hai tín đồ nhìn nhau mấy giây, không hẹn nhưng mà cùng ban đầu mặc quần áo. Mặc chấm dứt quần áo, cậu tảo qua search quần nhiều năm ở bên trên giường. "Chày sắt" nhặt quần từ trên đầu giường chuyển qua: “Tôi là Trình Phi Trì.” Diệp Khâm sẽ tức giận, không tồn tại tâm tự tình giới thiệu, chất xám chỉ nghĩ rước mấy người ngày trong ngày hôm qua bỏ lại cậu, bắt được rồi tiến công một trận. Cậu không phản ứng, khoác quần rồi đứng dậy. Bẹp một tiếng, cậu không khống chế được, các thứ còn lại ở bên trong từ tối hôm qua tràn ra sống khe mông, tan xuống chân. Trình Phi Trì chú ý cảnh tượng trước mắt, mím môi nói: “Tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Diệp Khâm đương nhiên không đồng ý. Cậu là 1 trong Omega thời đại mới, làm cho sao hoàn toàn có thể chỉ bởi lỡ ngủ với nhau một đêm mà trói buộc cả đời mình. Huống chi tên kia còn là một học bá lớp mũi nhọn mặt cạnh. Diệp Khâm thù ghét học bá, bởi vì cậu chính là một học tập tra.(Học bá = siêng năng học cho nên vì vậy điểm cao; học tra = học cho có, điểm thấp) Vào thời gian phân biệt giới tính lần máy hai, bố cậu Diệp Cẩm Tường đang rất thất vọng vì cậu là một Omega, sợ cả gia nghiệp lớn không tồn tại người kế thừa. Ông thậm chí còn còn mong mỏi sinh thêm một đứa nữa tuy nhiên ý niệm này đã trở nên mẹ mếm mộ của cậu La Thu Lăng cự tuyệt. Vì thế Diệp Khâm có chút thù hận với Alpha. Trình Phi Trì đó là một Alpha, còn là Alpha xếp hạng độc nhất vô nhị trong mục “Muốn sinh nhỏ cho anh ấy!” được đánh giá trên diễn đàn của trường. Diệp Khâm lướt qua mấy bình luận, tất cả đều là kẻ ngốc, nói cái gì mà mong muốn sinh bé cho cậu ta ngay bây giờ, còn nói Alpha lớn lên đẹp trai phải phía dưới chắc chắn rằng cũng sẽ lớn. Diệp Khâm khịt mũi coi thường, hiện ra một đứa rồi Trình Phi Trì tất cả nuôi nổi không. Nhà cậu ta nghèo đến cả toàn trường hầu hết biết. ... Nhưng phía bên dưới kia trái thực rất lớn. * Cậu rửa mặt phẳng nước rét mướt rồi quay về phòng học, bạn giỏi Chu Phong đang tại vị trí ngồi chép bài tập về nhà. Diệp Khâm vừa mới đây xem thằng nhãi này không vừa mắt. Buổi tối hôm đó bởi vì Chu Phong bỏ cậu đi với đám bạn nữ kia, loại gián tiếp sợ hãi cậu thất thân. Còn nữa, lũ họ đùa với nhau từ bé dại đến lớn, chỉ bao gồm cậu phân hoá thành Omega. Thầy giáo nói trong một đội nhóm người sẽ ấn định xác suất phân hoá nam nữ tự nhiên, cho nên vì vậy cậu cảm thấy hạn ngạch Alpha của bản thân khẳng định là đã bị Chu Phong giành mất. Diệp Khâm thực cực nhọc chịu, một khi không vui liền mong muốn chỉnh cậu ta. Cậu cầm cố đồ uống trên tay, lúc trải qua chỗ Chu Phong lập tức cong cánh tay đổ một ít lên bàn. Chu Phong “Áaa” một tiếng, Diệp Khâm khiếp sợ tay run lên làm nước đổ không còn lên bàn. “Đây không phải là sách bài bác tập bình thường đâu, là sách của học bá lớp ở bên cạnh đấy nha.” Chu Phong một mặt lau nước một mặt khóc chít chít, “A Khâm cậu yêu cầu có trách nhiệm với tớ!” Diệp Khâm nghe được từ “có trách nhiệm” não muốn đau luôn, nhặt cuốn sách bài tập ẩm ướt lên nói: “Tớ sẽ giúp đỡ cậu trả lại.” Cậu đi mang đến cửa lớp mặt cạnh, cà lơ phất phơ nói: “Bạn học giúp mình trả lại cái này với.” thiếu nữ sinh ngồi ngay gần cửa quan sát nước hoa trái chảy tí bóc tách từ cuốn sách bài xích tập ghét bỏ không chịu đựng cầm: “Cái này là của ai vậy, tôi hotline giúp cậu.” Diệp Khâm nâng một góc của cuốn sách lên cao, nghiêng đầu hiểu tên: “Trình, Phi, Trì?” Trình Phi Trì cách ra, chỉ chần chờ một lát rồi liền mừng đón cuốn sách bài bác tập bị ướt đến bắt buộc nhận ra.

Xem thêm: Da Mặt Mỏng Nổi Mạch Máu Phải Làm Sao Cho Da Khỏe Hơn? Da Mỏng Nổi Mạch Máu Có Nguy Hiểm Không

“Là tôi làm, xin lỗi.” Diệp Khâm xung quanh miệng xin lỗi, biểu tình lại hoàn toàn không thấy hổ thẹn. Trình Phi Trì “Ừ” một tiếng, cần sử dụng tay phủi phủi mấy giọt nước còn đọng trên cuốn sách bài tập. Diệp Khâm phát hiện tại tay cậu ta cũng rất đẹp. Cũng… Diệp Khâm đôi mắt trợn trắng. Cắt! Cũng đẹp giống hệt như cơ bụng của cậu ta vậy. Đột nhiên lương trọng điểm nảy lên, cậu liếc chú ý cuốn sách bài xích tập: “Có mong mỏi tôi mua đền cậu cuốn bắt đầu không?” Cậu lưu giữ rõ lần trước lớp trưởng mượn mấy tờ chú thích của Trình Phi Trì, không cẩn trọng làm lộn xộn, còn bị mất mấy tờ. Lớp trưởng tải xấp ghi chú bắt đầu cho cậu ta, cậu ta còn nhấn nó. Nghĩ mang đến đây Diệp Khâm lại trợn white mắt, quỷ nghèo. Ai ngờ từ bây giờ vậy cơ mà Trình Phi Trì lại cự tuyệt. “Không cần.” Cậu ta nhấp lên xuống đầu, thanh nhàn nhạt nói: “Cậu nhằm mua nào đấy ăn đi.” Chờ cho đến lúc Diệp Khâm hồi hồn lại, cảm thấy cực kì tức giận. Không đề xuất cậu bồi thường, đó là khinh thường xuyên cậu sao? Còn mua gì đấy để ăn? Bổn thiếu thốn gia liếc qua giống kẻ ăn hàng tốt tiền sao? dưới sự giận dữ, cậu cần sử dụng số tiền giá chỉ một quyển sách bài xích tập tải một lúc cha cây kẹo que. Còn ăn rất ngon. Đặc biệt là vị sữa bò, nạp năng lượng nửa tháng cũng không chán. Trong huyết thể dục ngày hôm nay, Diệp Khâm cố cây kẹo que bình dân, ngồi nghỉ ngơi trên mặt hàng rào sân thể dục ngắm phong cảnh. Chu Phong kia đang hoạt động bộ, lớp trưởng cũng chạy, mà lại nói cậu ta là Alpha cũng chẳng ai tin. Còn tên làm việc lớp bên cạnh kia, không phải là Alpha thân cường thể tráng tốt sao? Vậy nhưng mà chỉ uống vài bát rượu đã từng đi không nổi, sờ soạng mấy mẫu liền thượng người ta. Còn đòi chịu đựng trách nhiệm. Quỷ nghèo lấy vật gì phụ trách? Kẹo que chắc? Diệp Khâm khịt mũi, suôn sẻ thiếu gia ta không giống mấy Omega khác. Bằng không mình đã đi đến Hiệp hội bảo đảm an toàn Omega báo cáo để cậu ta táng gia bại sản, nghèo càng thêm nghèo! Đối cùng với một đêm mơ màng hồ đồ kia, Diệp Khâm nhìn có vẻ như như không có gì xảy ra nhưng kỳ thiệt vẫn luôn canh cánh trong lòng. Cậu đem trường hợp này đổ lỗi cho thiên tính đảm bảo Omega, gia nhập một buổi tiệc tụ hội mà lại gặp phải một Alpha xấu xa, có tác dụng sao rất có thể không bực bội. Không chỉ bực bội, còn đau dạ dày. Diệp Khâm mi nhăn lại, choạng tay xoa bụng. Xoa vơi một lát cảm xúc vị trí không đúng, tay chuyển sang bụng nhỏ, suy nghĩ thầm đau dạ dày còn có thể dời đi đâu nữa không? Trình Phi Trì chạy một vòng trở lại phía tây-nam sân thể dục, thấy Diệp Khâm ôm bụng cuộn thành một đoàn. Không khỏi thả chậm cách chân, hướng tới gần. Diệp Khâm nghe tiếng ngửng đầu lên, Trình Phi Trì đang cần sử dụng tốc độ nhanh nhất có thể chạy tới chỗ cậu! Còn vừa chạy vừa toá khóa kéo! lẽ nào cậu ta phát hiện mình xì lốp xe đạp của cậu ta? Đây là mong cởi áo rồi xắn tay áo tiến công mình? Diệp Khâm ghi nhớ tới trời tối hôm đó sờ mang lại cơ ngực, cơ bụng, bắp tay, mông,... Body cơ bắp, những giọt mồ hôi lạnh hồ hết bị dọa cho chảy ra, cậu theo bản năng nhắm mắt lại. Tuy vậy nắm tay cậu hóng không đến, chỉ tất cả một cái áo khoác đồng phục rơi xuống trước mặt cậu. Trình Phi Trì chỉ nói nhị chữ: “Gió lớn.” Nói xong xoay người trở lại đường chạy. Để lại Diệp Khâm ôm đồng phục học sinh của cậu ta vào gió láo độn. - --------++++--------------+++++-------Ha! Đào hố trường đoản cú hồi nào giờ mới bước đầu lấp. Mai tất cả chương new nha.
*