Học tra cùng bàn không cần an ủi

Thể loại: Điềm văn, trưởng thành, vườn cửa trường, nhẹ nhàng, ấm áp, 1×1, hiện nay đại, rời nhà trốn đi nghèo cho cạp đất ăn công X ngàn sủng vạn sủng thiếu gia trăm phần trăm chỉ bị thi rớt thụ, HE.

Bạn đang xem: Học tra cùng bàn không cần an ủi

Độ dài: 113 chương bao gồm văn + 9 phiên ngoại.

Couple: Hạ thâm nám (Tạ Thâm) x Kiều Thiều (Kiều Dật).

Có thể cỗ này những người chưa chắc chắn đến, nhưng cái tên “Không yêu thì đi chết đi” thì phất như cồn ấy nhỉ! Vâng, lại là một bộ truyện trường đoản cú Long Thất, tui vừa đọc vừa há miệng cười như đứa ngốc vậy.

Thật lòng là tui chần chờ nói từ bỏ đâu luôn. Do cái cốt truyện nó đi theo mặt đường cong uốn lượn rối như tơ vò. =))

Kiều Thiều là tiểu thiếu hụt gia công ty giàu, có tía là người lừng danh trong thương trường, bao gồm ông nội, ông ngoại phần nhiều giàu sụ. Tuy nhiên Tiểu Kiều gặp gỡ một vươn lên là cố thời gian nhỏ, ý thức bị ảnh hưởng nặng nề. Tuy nhiên cả Kiều gia cùng Dương gia đều ấp ủ đứa cháu bé xíu bỏng xứng đáng thương, nhưng lại bạn nhỏ tuổi vẫn sai trái lắm. Sau một thời gian, Kiều Thiều quyết định biến đổi môi trường, mang lại một trường học tập tầm thường, làm cho một học viên gia cảnh bình thường, một lòng vì chưng học tập. Chỉ tất cả điều, vì chưng vài nguyên nhân mà ẻm lại thành lập thành mẫu quỷ nghèo đáng thương, có mái ấm gia đình không ổn, bên trên lớp học chăm vậy mà đi thi xếp thứ nhất đếm ngược. Chuyện vui nhộn nữa là Kiều Thiều ngồi cạnh Hạ Thâm, thấy người bạn cùng bàn này cực kỳ có vấn đề, không những vừa là đầu gấu, lại vừa là học dốt. Đấy là em Kiều nghĩ thôi chứ thực tế là anh Hạ là thể một số loại thần thánh chưa hẳn người, lên lớp ngủ thôi cũng đi thi đặt hạng nhất, kết luận là siêu nhân!

Tất cả chuyện dở khóc dở cười chính là hai cậu nam nhi của gia tộc mập đến học và một trường cung cấp 3 bình thường, bằng hữu học cùng chẳng biết những gì cả. Đầu tiên là em thụ thiếu tín nhiệm nổi các bạn cùng bàn là học thần luôn ôm vị trí số 1, trong tương lai bị vả mặt cực đau. Nhưng Hạ Thâm new là học viên cấp 3 đã liều mạng tìm tiền, mang lí bởi vì là kiếm được một tỷ sẽ không xẩy ra bắt về thừa kế gia sản, vấn đề này em thụ cũng hoài nghi nốt. Nhưng mà nói lại thì chính Hạ đái công cũng chẳng tin khi em Kiều nói công ty ẻm giàu lắm. Nhì cái tín đồ này, thương vào kết thúc đầu óc quản lý và vận hành kì viên lắm.

Hạ Thâm và Kiều Thiều điều xứng đáng thương, nếu như như em Kiều là có một cú sốc bắt đầu trở yêu cầu kiệt quệ, thì Hạ thâm vốn dĩ là trưởng thành và cứng cáp trong một gia tộc tự khắc nghiệt. Trong tuyệt hảo ban đầu của em thụ, công ko được tốt tính đến lắm, xúc tiếp rồi thì lại cảm giác tên này là thiếu niên bất lương, ưa thích nói hươu nói vượn và trêu trọc mình. Tuy vậy Tiểu Kiều là fan rạch ròi, biết được Hạ Thâm quan tâm chăm sóc cho mình ráng nào, nhưng anh Hạ trước chỉ nên thấy nhóc bé này xứng đáng yêu, lúc chơi càng dễ thương hơn, sau lại là ko kìm được nhưng mà muốn phủ quanh che chở đến “Kiều viên cưng”. Nhờ bao gồm Hạ Thâm mà Kiều Thiều ước ao ăn, rồi rất có thể đi vào giấc mộng một cách bình yên, rồi còn có dũng khí để lật mở phần kí ức đau lòng ấy.

Xem thêm: Bài Thơ Gửi Em Ở Cuối Sông Hồng ", Với Tác Giả Bài Thơ Gửi Em Ở Cuối Sông Hồng

“Nếu không tồn tại cậu, tôi có thể ăn uống ngủ nghỉ yên giấc vậy sao? Nếu không có cậu tôi nào bao gồm dũng khí ghi nhớ lại thừa khứ, đối mặt với tất cả? Nếu không tồn tại cậu, hiện tại tôi vẫn đang bị tiêu diệt dần chết mòn! Hạ Thâm, cậu đừng tự coi dịu mình, rõ ràng là cậu cứu vớt mạng tôi!”

Hạ Thâm là một thiên tài, vì thế từ bé dại đã được mái ấm gia đình uốn nắn tương khắc nghiệt. Hạ rạm vốn thương hiệu là Tạ Thâm, hắn bao gồm một trí nhớ rất tốt, chỉ việc nhìn một lần là nhớ, bởi thế cho nên phải mang trách nhiệm trở thành bạn xuất bọn chúng và tiếp quản sự nghiệp gia đình. Nhưng các gì Hạ Thâm ghi nhớ rõ là bà mẹ thì hại hắn, phụ thân thì coi thường, ông nội thì lợi dụng. Hạ Thâm luôn luôn cảm thấy ngán ghét, tính đến khi hắn gặp gỡ được Kiều Thiều, bạn thật lòng trân trọng mình, thiên sứ nhỏ dại nhắn đáng yêu.

Hạ thâm nám hôn lên lòng bàn tay tín đồ nọ, nâng mắt dịu dàng: “Lòng tôi chỉ có cậu.”

Tim Kiều Thiều đập nhanh hơn.

Hạ Thâm vơi giọng nói: “Tất cả niềm hạnh phúc mà tôi cảm nhận được ngay khi này, hồ hết là tự cậu ban cho.”

Ừm, về quá trình tiến triển của nhì cháu, tui còn chả biết tất cả nên chèn thêm chữ “chậm nhiệt” giỏi không? thiệt ra ban đầu Hạ Thâm gặp Kiều Thiều, rồi thành các bạn cùng bàn, hầu hết là mẫu không khí gei không chịu đựng nổi. Bạn công họ Hạ nhận biết tình cảm của mình, cũng không dám tỏ tình bởi lo không xứng danh với tè thiên sứ, không chỉ có vậy cũng do yếu tố hoàn cảnh trong công ty quá phức tạp, đề xuất sợ dọa tín đồ chạy mất. Còn Kiều Thiều cũng là rối rắm mãi mới chính thức với lòng mình, rằng mình thích thẳng nam đẹp nhất trai siêu soái, gì cũng tốt, em nhỏ thấy tủi thân vì khoảng cách hai tín đồ xa xôi quá. Xong em thụ còn bi quan rầu thất tình các kiểu. Sau này có việc xảy ra nên thụ mới không kìm được mà chạy đến nói: “Hạ Thâm, tôi phù hợp cậu!”. Nỗ lực là Hạ rạm bắt bạn không buông luôn!

Kể cũng thiệt là tài tình, cho dù mấy dòng tình tiết tạo nên nhân đồ hiện lên khá phảng phất mùi teenfic tuy nhiên tui vẫn hào hứng dào dạt. Càng lúc càng thấy sự tài giỏi của Hạ Thâm, càng ngày càng thấy bên em Kiều giàu. Cộng thêm cái sự lệch sóng óc khi thì thầm của các nhân thiết bị nữa, rõ là rối như mớ bòng bong nhưng tác giả vẫn tháo dỡ gỡ dịu nhàng, duyên một bí quyết bất ngờ.

Phần sau đây là về nhân vật phụ.

Người đầu tiên phải kể tới là đại ca trường học Lâu Kiêu. Thọ Kiêu con đường đường là nam giới nhân tà khí đằng đằng, là anh Kiêu mà tất cả các trường trung học tập trong tp đều biết. Kết luận là anh Kiêu cực kỳ khốc! trước lúc Kiều Thiều đến, lâu Kiêu hay phải đi cùng với nam giới thần Hạ Thâm, bộ đôi cùng lạnh lùng giá rét. Tiểu Kiều ban đầu cũng sợ hãi vị đại ca này, nhưng dần dần lại nhận biết Lâu Kiêu là người mắt hèn không chịu đeo kính, là hảo huynh đệ trầm lặng ít nói. Mà đường đường là đại ca tuy thế anh Kiêu lại bị ông bạn dày vò lên xuống, như thế nào là thồn cơm chó, như thế nào là điện thoại tư vấn đến mua món ăn sáng đến bảo bối, như thế nào là bình phong trả tiền cho kẻ nào kia lo bảo vật thương tâm,… Vân vân cùng mây mây, anh Kiêu rất khổ!

Tuy nhiên anh thọ Kiêu cũng chưa hẳn người nhất bị thồn cẩu lương trực tiếp, Vệ Gia Vũ aka trưởng chống kí túc của Kiều Thiều, cũng là người bị chói đến mù mắt. Nhưng chắc hẳn rằng là trả nghiệp thôi, các bạn Vệ đầu xanh này trí tưởng tượng còn phong phú hơn lâu đại ca, lại còn chèo nhầm thuyền một thời hạn dài, đáng bị trị!

Cùng phòng với Kiều Thiều còn tồn tại một thằng bạn tên nai lưng Tố, là bên nghèo hàng thật giá thật. Kiều Thiều xuất hiện chính là giúp è cổ Tố bước thoát khỏi cái vòng bị xa lánh, còn giúp Trần Tố có thêm dũng khí. Không những là è cổ Tố nghèo, mà còn có Vệ Gia Vũ giàu có, đều gặp mặt vấn đề trong quan hệ với các bạn bè. Mà Kiều Thiều tâm thành lại chính là một fan bạn xuất sắc đến hỗ trợ hai người. Dòng tình tiết thứ hạng này có tác dụng tui thích thú với cuộc sống vườn trường lắm nhé.

Ừm, người cuối cùng sẽ là tía ba Kiều Tông Dân, là Đại Kiều nhiệt tình của đái Kiều. Bố Kiều thương con trai, cưng chiều như bảo bối. Mà trước đó rất lâu, Kiều Tông Dân đưa con trai đến Tạ gia, còn nhắc nhỏ mình cách xa thằng nhóc kì quái họ Tạ kia. Vừa hay sau đây Tiểu Kiều lại sà mang đến vòng tay của thiếu gia nhà họ Tạ. Thật ra Kiều Tông Dân lúc đầu biết chuyện tình cảm của nhị đứa, cũng tức giận, còn “viu” loại ném gạt tàn vào “con rể tương lai”. Nhưng Đại Kiều không chiến hạ được tè Kiều, cũng hiểu Hạ Thâm đặc trưng với con trai mình cố gắng nào nên vẫn chính là đồng ý. Trời, ưng ý nhất cái chi tiết bố Kiều gọi hai đứa rồi bảo đừng ở kí túc, về bên ở, bởi vì hai đứa phần lớn ở nội trú, sao thành nhật kí được. Kiều gia tất cả cái nhật kí gia truyền để anh chị em cùng nhau viết ấy, ôi đáng yêu làm sao. Hạ Thâm chịu đựng đựng gần hai mươi năm, rồi cũng có thể có một gia đình yêu thương, và đúng là ông trời thiệt công bằng!

Đáng lẽ tui tự nhủ vẫn gõ khoảng chừng 1000 chữ thôi, tuy thế giờ rộng 1600 rồi nè. Ngừng tại trên đây thôi. Dù sao cũng cảm ơn tác giả nè, dù tác giả sẽ không biết mang lại lời cảm ơn này, cảm ơn editor đã làm truyện mượt do đó (tuy còn lỗi với tui thấy từ “cậu” hợp hơn “y”), editor dĩ nhiên cũng phân vân luôn. Cảm ơn vì trong khoảng thời gian buồn phiền chết đi được đó lại nếm được một “hũ mật” ngọt ơi là ngọt!