Cuộc Sống Đã Cho Em Bao Ước Mơ Màu Hồng

Đề: trong ca khúc Ước mơ màu sắc hồng, nhạc sĩ Phạm Trọng cầu viết: “Cuộc sinh sống đã đến em bao mong mơ color hồng, mang lại em bao khát vọng cùng tình yêu thương mênh mông”. Cảm xúc của em về lời bài hát trên.

Bạn đang xem: Cuộc sống đã cho em bao ước mơ màu hồng


Mở bài:

Tôi là một trong cô bé xíu thích nhìn ra hành lang cửa số để ngắm hầu như hạt mưa khiêu vũ múa trên cành cùng quan cạnh bên từng chồi non, lá biếc để rồi nghĩ nhiều về cuộc sống của mình. Chần chờ rằng khi viết lời hát “cuộc sống đã đến em bao cầu mơ color hồng, cho em bao khát vọng và tình yêu thương mênh mông”nhạc sĩ Phạm Trọng mong đã ước mơ gì đến tuổi hồng của mình, riêng tôi, tôi mong thật nhiều, yêu thương thật nhiều và thèm khát cũng mãnh liệt tựa như các ước mơ.

Thân bài:

Tôi vẫn quen dần dần với định nghĩa về cuộc sống, cuộc sống như thân quen một người các bạn từ khi bước đi vào mái trường. Nó thật giản dị, gần gụi nhưng cũng đựng nhiều bất ngờ, bí mật của một trái đất rộng lớn. Cuộc sống hiểu đơn giản là tiếng ong vo ve không tính vườn, là tiếng chị em ru em trên võng, là 1 trong những ngày trôi qua trong khu nhà ở yên bình. Nhưng cuộc sống cũng là 1 trong chuỗi thời gian dài của đời người, một vòng tuần trả của được – mất, mang đến – nhận, hiện ra – trở về, ảm đạm – vui…So với cuộc sống mênh mông hết xuân rồi lại hạ, năm này qua năm khác thì con tín đồ sống được từng nào năm của tuổi hồng. Vậy đó yêu cầu ta bắt buộc sống làm thế nào để cho thật ý nghĩa, thiệt hạnh phúc, điều tạo sự sự thần tình của cuộc đời đó là ước mơ cùng khát vọng, còn tồn tại một lắp thêm thiêng liêng nữa mà bọn họ gọi sẽ là tình yêu.

Xem thêm: Trai Tim Kieu Hanh Tap 51 Phan 1 Vietsub + Thuyết Minh, Hành Trình Kết Nối Những Trái Tim

Ai không từng mong mơ đa số điều kì diệu, số đông điều nhưng mình chưa làm được như biến đổi một siêu anh hùng để đảm bảo trái đất, biến hóa môt nàng công chúa nhiều phép lạ góp ích mang đến mọi tín đồ hay biến chuyển một chưng sĩ tốt chữa bệnh cho gần như đứa trẻ em nghèo. Dù cầu mơ đó bao gồm thực tế hay không nếu nó xuất phát từ lòng giỏi thì phần đa đáng được trân trọng. Qua rồi dòng thời làm nhân vật hay công chúa, tôi lại ước làm hầu như điều 1-1 giản. Gồm lần quan sát bà bước những bước nặng nhọc cùng với cây gậy từ bậc thang xuống, tôi đã mong mình thật mạnh mẽ để rất có thể cõng bà. Có lần mẹ âu sầu với chiếc máy tính xách tay hay trở chứng, tôi ước mình giỏi như một kĩ sư sẽ giúp mẹ sửa chữa. Một lần khác thấy được một đứa nhỏ xíu lang thang xung quanh phố, trong lúc tôi chẳng tất cả đồng nào dính túi, tôi mong mình gồm một chiếc bánh mỳ thật ngon khiến cho cậu bé nhỏ và vắt tay cậu bảo rằng “bà tiên vẫn hóa phép thuật cho các đứa con trẻ ngoan”. To lên, tôi dần hiểu ý nghĩa của ca từ bỏ “cuộc sinh sống đã mang lại em bao mong mơ color hồng”. Phải rồi, chính cuộc sống đời thường đã nuôi dưỡng như cầu mơ của tôi, cuộc sống mang đến tôi song cánh của tương lai và giúp tôi nhận thấy những gì mình yêu cầu làm trong hiện nay tại.

Tôi chọn mang đến mình ước mơ thật thận trọng – biến một thầy giáo dạy văn để ngày ngày đứng bên trên bục giảng rước chữ viết và tiếng nói của dân tộc mình giữ lại cho vậy hệ mai sau một cách rất đầy đủ và trong trắng nhất. Tôi đang nói với những em rằng mặc dù xã hội có rất nhiều người sinh sống tham lam, ích kỉ, độc ác, vô cảm thì các em cũng đừng nhằm mình bị họ dụ dỗ. Hãy mạnh bạo đứng đối lập và bảo vệ những điều những em chỉ ra rằng đúng. Tôi đã dạy những em bí quyết lắng nghe ngôn ngữ từ hồ hết chồi non, trường đoản cú nhịp vỗ cánh của chú chim sâu cùng từ giờ à ơi của chị em để thấy đời vẫn bắt buộc thơ với đáng sống.

Mẹ tôi bảo “cội nguồn của con người là tình yêu”, cùng với tôi tình yêu không chỉ là là cỗi nguồn của con bạn mà còn là động lực của những ước mơ.Tôi yêu mẹ không chỉ vì người đã mang lại tôi cuộc sống này mà còn vì chị em đã khóc cùng tôi khi tôi thấy trong tâm địa buồn bã. Bạn đã ôm tôi trong số những cơn nằm mộng bất thường, bạn tôi nhớ cho dầu tiên khi 1 ngày nào đó xa nhà. Tôi yêu thương cha, yêu phần đông tiếng bước chân lặng lẽ đến mặt giường quan tiền sát những con say giấc, yêu góc nhìn hiền lành nhưng vờ vịt nghiêm khắc mỗi lúc chỉ dạy chị em tôi. Tôi yêu thương bà tôi, yêu thương em gái, yêu những người dân họ mặt hàng thân trực thuộc như thể yêu thương chính bạn dạng thân mình. Cuộc sống đời thường còn nuôi dưỡng tôi bằng tình yêu mảnh đất mình sinh ra, lớn lên, từng nhỏ đường, góc phố gần như trở phải thân thuộc. Tôi nhớ như in phần đông vết sẹo chằn chịt trên gốc cây khế trước nhà, tôi quên sao được vị ổi chín đầu mùa nhưng bà tôi trồng hiên sau. Căn nhà chẳng cần to lớn lắm đâu, sơn sẽ tróc màu, rêu phủ lối đi nhưng chỉ việc nơi đó có bố mẹ, có mái ấm gia đình thì tòa nhà trở thành vị trí đẹp nhất. Ngừng một năm học, xa trường, xa bạn bè, thầy cô new hiểu được nơi đây mang đến ta phần đa tình cảm thật rất đẹp của học trò. Này phấn trắng, bảng đen, này cội phượng già địa điểm học bài xích những tiếng ra chơi…đã để lại từng nào kỉ niệm. Quan sát mái tóc đang điểm bội bạc của thầy tôi thấy mến sao những người đưa đò đến bao thế hệ trẻ con cặp bến tương lai. Ví như lỡ một ngày nào đó rời xa địa điểm này, cứng cáp tôi sẽ nhớ lắm bóng hình những người rất gần gũi và cả những người chưa một lần gặp mặt. Cuộc sống thường ngày kì diệu cho chúng ta tình yêu so với quê hương thơm dân tộc, với tiếng nói, chữ viết với dòng áo nhiều năm trắng của chị, chiếc áo bà bà của bà như yêu thương linh hồn khu đất nước.

Kết bài:

Cảm ơn cuộc sống thường ngày đã cho tôi một đợt được sinh ra, mập lên, cầu mơ và yêu thương. Cảm ơn những người dân đã hôm mai dựng xây cho quê hương ngày càng tươi đẹp, cho cuộc đời ngày được im vui. Tôi vẫn sống giống như các điều mình mong ước và phấn đấu cho khát vọng hồng trở thành hiện thực, sống xứng đáng một kiếp người. Dù không được sức mang đến đời một ngày xuân lớn nhưng mà nguyện làm cánh chim én nhỏ gọi xuân về “Em như hoa Xuân, ngát hương thơm tràn lòng người,