BA VẠN SÁU NGÀN NGÀY LÀ MẤY

Cao Bá quát (1809?-1855) từ Chu Thần, sinh trên Phú Thị, Gia Lâm, Hà Nội, mất giữa trận tiền Quốc oai phong trong cuộc khởi nghĩa chống triều đình thời từ bỏ Đức… tự Đức tru di tía họ Cao Bá Quát, tịch thu tiêu huỷ văn chương ông. Cơ mà ông được lòng dân bảo vệ: một rừng truyền thuyết ca tụng tài thơ, lòng dũng cảm, trí xuất sắc và niềm tin thương dân yêu thương nước của ông. Thành công của ông còn được lưu tới lúc này là 1353 bài thơ, 21 bài xích văn xuôi, một số bài ca trù và tương đối nhiều câu đối. Cusc.edu.vn xin giới thiệu những bài xích thơ xuất xắc của ông.Bạn sẽ xem: tía vạn sáu ngàn ngày là mấy

1

Bài thơ: Uống rượu tiêu sầu bài bác 1

Uống rượu tiêu sầu bài xích 1

Ba vạn sáu nghìn ngày là mấy,Cảnh phù du trông thấy sẽ nực cười.Thôi công đâu chuốc rước sự đời,Tiêu khiển một vài phổ biến lếu láo.Ðoạn tống độc nhất sinh duy hữu tửu,Trầm bốn bách kế bất như nhàn.Dưới thiều quang thập thò bóng phái mạnh san,Ngoảnh mặt lại cửu hoàn coi cũng nhỏ.Khoảng trời đất cổ kim, kim cổ,Mảnh hình thái không có, gồm không.Lọ là thiên tứ, vạn chung.

Bạn đang xem: Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy

Tiêu đề bài này vào Văn bầy bảo giám chép là chén bát rượu tiêu sầu. Sự nghiệp thơ văn Nguyễn Công Trứ lại chỉ ra rằng của Nguyễn Công Trứ với title Vịnh nhàn.


*

Ảnh minh họa (nguồn internet)

2

Bài thơ: Sa hành đoản ca (Bài ca ngắn đi trên kho bãi cát)

Sa hành đoản

Trường sa phục trường sa,Nhất cỗ nhất hồi khước.Nhật nhập hành vị dĩ,Khách tử lệ giao lạc.Quân bất học tiên gia mỹ thuỵ ông,Đăng đánh thiệp thuỷ oán hà cùng.Cổ lai lợi danh nhân,Bôn tẩu lộ vật dụng trung.Phong chi phí tửu điếm hữu mỹ tửu,Tỉnh mang thường thiểu, tuý đưa đồng.Trường sa, trường sa, nại cừ hà?Thản lộ có mang uý lộ đa.Thính té nhất xướng thuộc đồ ca.Bắc sơn chi bắc, tô vạn điệp,Nam sơn chi nam, cha vạn cấp,Quân hồ nước vi hồ nước sa thượng lập?

Dịch nghĩa

Bãi cat dài, lại kho bãi cát dài,Đi một bước như lùi một bước.Mặt trời lặn mà vẫn còn đó đi.Khách (trên đường) nước đôi mắt lã chã rơi.Anh không học tập được ông tiên tất cả phép ngủ kĩ Cứ trèo non lội nước mãi, khi nào cho hết ta oán! Xưa ni hạng người danh lợi,Vẫn tất tả ở đi ngoài đường sá.(Hễ) cửa hàng rượu nghỉ ngơi đầu gió gồm rượu ngon,(Thì) bạn tỉnh hay ít mà tín đồ say vô số! bãi cát dài, bãi cát dài, biết tính sao đây?Bước đường phẳng phiu thì mờ mịt, bước đường gớm sợ thì nhiều. Hãy nghe ta hát khúc “đường cùng”,Phía bắc núi Bắc núi muôn trùng,Phía phái mạnh núi phái mạnh sóng muôn đợt.Anh còn đứng làm đưa ra trên bãi cát?

Bài thơ này được sử dụng trong SGK Ngữ văn 11 từ 2007.


*

Ảnh minh họa (nguồn internet)

Tài tử đa cùng phú

Có một người:Khổ dạng xoa anh;Nết na chương phủ.

Hoi miệng sữa tuổi còn giọt máu, nét hào hoa chừng ná Tân, Dương!Chòm đầu xanh vừa chấm ngang vai, lời khí khái hẹn hò Y, Phó.

Nghiêng gợn sóng vẽ vời điển tịch, nét nhạn điểm lăn tăn!Bút vun mây dìu dặt văn chương, vòng thuyền răn dạy lỗ chỗ.

Nghiêng cánh nhạn tếch mái rừng Nhan, Khổng, chí xông pha làm sao quản chông gai!Cựa đuôi kình toan vượt bể Trình, Chu, tài bay nhẩy trinh nữ gì lao khổ!

Lắc thai rượu dốc nghiêng sơn hà lại, chén bát tiếu đàm mời mọc Trích Tiên;Hóng túi thơ nong hết trăng hoa vào, cơn xướng hoạ nói chuyện Lão Đỗ.

Tươi nét mặt thư sinh lồ lộ, bưng mặt nai lưng toan đạp cửa phù đồ;Rửa phòng gan du tử nhơn nhơn, giương tay tạo nên rắp xoay cơn khí số.

Tưởng đến lúc vinh hiển coi thường;Song nghĩ lại trằn ai đếch chỗ.

Lều nho nhỏ dại kéo tấm tranh lướp tướp, ngày thê lương hạt nặng giọt mưa sa;Đèn cỏn con co chiếc chiếu loi thoi, tối tịch mịch soi tầm thường vừng trăng tỏ.

Áo Trọng Do bội nghĩa phếch, giãi xuân thu mang đến đượm sắc bắt buộc lao;Cơm Phiếu mẫu hẩm sì, đòi tuế nguyệt đề xuất ngậm mùi tân khổ.

Gió trăng rơi rụng, để loại quyên gầy;Sương tuyết hắt hiu, làm bé nhạn võ.

Túi đạm bạc ngược xuôi miền khách hàng địa, trăm nghìn mặt đường chỉ nhện dệt thưa mau;Đèn toan hàn thức nhắp mái nam giới song, dăm cha ngọn lửa huỳnh khêu nho nhỏ.

Miệng châu quế rì rầm học vấn, chị chú Tô làu bàu chỉ hiểm nghèo;Vai tân sài chậm rãi ngâm nga, vk anh Mãi do dự từng nói khó.

Đói rau rừng, thấy thóc Chu nhưng mà trả, đá Thú Dương chơm chởm, xanh mắt Di nằm tót gáy o o;Khát nước sông, trông chiếc đục không vơ, đồn đại Vị Thuỷ lênh đênh, bội nghĩa đầu Lã ngồi dẻo ho lụ khụ.

Trông ra nhấp nhố sóng nhân tình;Ngoảnh lại trang bị vờ mây nắm cố.

Ngán nhẽ kẻ tham bề khoá lợi, nón cánh chuồn nhóm trên mái tóc, nghiêng mình đứng chực cửa ngõ hầu môn;Quản bao người mang loại giàm danh, áo giới lấn trùm bên dưới cơ phu, mỏi gối quỳ mòn sảnh tướng phủ.

Xem thêm: Top 10+ Ngân Hàng Cho Vay Trả Góp Ngày, Vay Tiền Trả Góp Và Những Điều Bạn Chưa Biết

Khéo ứng thù phần nhiều đám quan trên;Xin bái ngảnh cùng anh phường phố.

Khét mùi cố kỉnh vị chẳng thà không!Thơm nức phương danh nên mới khổ.

Tình uốn éo muốn vạch trời lên hỏi, như thế nào kiếp Chử Đồng đâu tá, nỡ hoài chén ngọc nhằm trần ai;Trí tứ tung toan thừa bể đi tu, hỏi quê Tiên tử nơi mô, xin lĩnh rước vân đan làm cho tế độ.

Bài phú Dương Hùng mặc dù nghiệm tá, thì xin tống xấu quỷ ra đến miền Đông Hải, để ta treo vòng thư kiếm, quyết xoay bạch ốc lại thọ đài;Câu văn Hàn Dũ rộp thiêng chăng, thì xin tống cùng thần ra mang đến đất Côn Lôn, để ta đảm đương giang sơn, quyết ném thanh khâm quý phái cẩm tú.

Nhọc nhằn cơn nhục đuối cơn vinh;Cay đắng lúc cùng bù thời điểm phú.

Vậy tất cả lời nôm dặn bảo trần thế rằng:Đừng thấy tín đồ bạch diện thư sinh;Mà cười cợt rằng “đa cùng tài tử”.


*

Ảnh minh họa (nguồn internet)

Nhân sinh thấm thoát

Nhân sinh thiên địa duy nhất nghịch lữ,Có bao lăm tía vạn sáu ngàn ngày.Như chiêm bao, như nhẵn sổ, như gang tay,Sực ghi nhớ chữ “cổ nhân bỉnh chúc”.Cao sơn lưu lại thuỷ, thi thiên trục,Minh nguyệt thanh phong, tửu tốt nhất thuyền.Dang tay người tài tử khách hàng thuyền quyên,Chén rượu thánh, câu thơ thần phù hợp chí.Thành thị ấy, mà lại giang hồ ấy,Ðâu chẳng là tuyết, nguyệt, phong, hoa.Bốn mùa xuân lại, thu qua.


*

Ảnh minh họa (nguồn internet)

Vô đề

Thất mã cơ phong huếch hoác lai,Oanh doanh xa mã cộng trì hồi.Viên trung hảo điểu liêu tiêu ngữ,Dã ngoại kỳ hoa thưa thớt khai.Bạch nhật sạ văn lôi hống động,Thanh thiên hốt loài kiến vũ lài nhài.Khù khờ thi cú nhiều nhân thức,Khệnh khạng sau này vấn tú tài.

Câu 3 và 4 là trong phòng vua vốn tuyệt lập dị từ Đức đưa ra rồi đọc cho các quan nghe, cơ mà lại nói là mơ thấy Thần nhân tặng. Dòng lập dị là ở hai chữ “liêu tiêu” cùng với chữ “liêu” viết bởi 3 chữ “điểu” theo hình chữ “phẩm” cùng chữ “tiêu” bởi 4 chữ “điểu” theo dạng 4 góc trên dưới đề huề. Câu kế thì cũng hiệ tượng đó qua nhị chữ “lác đác” cùng với chữ “hoa”. Nuốm nên, Cao Bá Quát new châm nhưng mà rằng đó là 2 câu làm việc trong một bài bác thơ hồi xửa hồi xưa thời mà thần còn nấu ăn sử sôi tởm cơ… làm cho vua quá không thể tinh được bảo Cao Bá Quát phát âm nốt bài thơ đó cho trẫm nghe nào… và Cao Bá quát tháo biếm ra bài xích thơ như trên với rất nhiều chữ “huếch hoác” bằng văn bản “mã”, “oanh doanh” bằng văn bản “xa”, “hống động” bằng văn bản “lôi”, “lài nhài” bằng văn bản “vũ”. Vua nghe hoàn thành thì lặng lẽ nín tịt và các quan thì đứng ngẩn mang lại ngây ra.


*

Ảnh minh họa (nguồn internet)

Uống rượu tiêu sầu bài xích 2

Thế sự thăng trầm quân mạc vấn,Yên cha thâm xứ hữu ngư châu.Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu,Ðem mộng sự đọ cùng với chân thân thì cũng hệt.Duy giang thượng bỏ ra thanh phong,Dữ tô gian bỏ ra minh nguyệt.Kho trời chung, nhưng mà vô tận của bản thân riêng.Cuộc vuông tròn phó mang khuôn thiêng,Ai thành thị, ai vui miền lâm tẩu.Gõ nhịp lấy, gọi câu “Tương tiến tửu”:“Quân bất kiến;Hoàng Hà chi thuỷ thiên thượng lai,Bôn lưu lại đáo hải bất phục hồi.”Làm đưa ra cho mệt một đời.

Tiêu đề bài xích này trong Văn lũ bảo giám chép là ngán đời, nước ta ca trù biên khảo chép là suy nghĩ đời nhưng chán.


Ảnh minh họa (nguồn internet)

Dương phụ hành

Tây Dương thiếu hụt phụ y như tuyết, Độc bằng lang kiên toạ thanh nguyệt. Khước vọng phái nam thuyền đăng hoả minh, bẫy duệ phái mạnh nam phía lang thuyết. độc nhất vô nhị uyển đề hồ thủ lãn trì, Dạ hàn vô ná hải phong xuy. Phiên thân cánh hoạn lang phù khởi, Khởi thức phái mạnh nhân hữu biệt ly!

Dịch nghĩa

Người thiếu thốn phụ châu âu áo như tuyếtTựa vai ông xã dưới bóng trăng thanhNhìn thuyền tín đồ Nam thấy đèn lửa sángKéo áo chồng thì âm thầm nóiTay cụ uể oải một chén sữaĐêm rét à trên đây gió biển khơi thổiNghiêng bản thân đòi ck đỡ dậyBiết chăng có người Nam đang chịu cảnh biệt ly.

Bài thơ này từng được sử dụng trong chương trình SGK Văn học tập 11 tiến trình 1990-2006, mà lại đã được lược vứt trong SGKNgữ văn 11 tự 2007.


Ảnh minh họa (nguồn internet)

Bạc mộ

Bích tiễu hiên không phong hòn đảo xuy,Yên thanh sương kính lậu như ty.Đan lương trước mạn vô tàng diệu,Bạch điểu phiên duy bất thụ ky.Bão tất dìm tàn nhân trường đoản cú viễn,Ỷ lâu trung ương tại ngã ưng tri.Tảo mai vãn cúc tung sơ phóng,Dã khán dao dao hữu kỷ chi.

Dịch nghĩa

Gió thổi ngược trên vách núi cao chót vótKhói vào sương đậm nhỏ từng giọt như tua tơĐom đóm lấp láy không đậy ánh sángMuỗi cất cánh lọt vào màn, chẳng bị đóiBó gối hết hứng ngâm nga, bạn tự thấy xa vờiTấm lòng tựa gác lầu, ta buộc phải nhận biếtMai sớm, cúc muộn tung nở lưa thưaCũng thấy rung rinh gồm mấy cành


Ảnh minh họa (nguồn internet)

Chiêu Quân

Hán triều mạc tiếp giáp Mao Diên Thọ,Tái thượng hồ nước già chỉ trường đoản cú bi.Nhi cô gái tổng đa trường đoạn xứ,Cổ kim bình thường hữu mạo lai thì.

Nguyên chú: “Hoặc vị hậu cung giai lộ dĩ kim giả, hữu thị hồ? Vô thị tai! hữu nghị Mao Diên lâu ác hoạ Chiêu Quân giả, dư vị Chiêu Quân đưa ra sắc vô luận dĩ. Đãn sử hoạ công đồ nhiên mạo thủ nhi đan thanh chi, kỷ hà bất hình ảnh diệt thanh dẫn, đồng vu bọn chúng nhân da. Cẩu tri Chiêu Quân giả, Diên Thọ hà tất thâm cứu, khả hĩ. Mặc dù dục đồ gia dụng biện, hoặc vì hữu thuyết dã.” (Có bạn nói hậu cung rất nhiều dùng vàng ân hận lộ, có chuyện kia không? không có chuyện đó. Có fan bàn rằng Mao Diên thọ vẽ Chiêu Quân xấu. Ta đến rằng vẻ đẹp của Chiêu Quân chưa phải bàn nữa. Mang như thợ vẽ chỉ biết dựa vào diện mạo mà lại vẽ, thì sao chẳng không ít “mất bóng hình, bặt âm thanh” nhưng mà trở thành hàng loạt với đám thợ bình thường. Nếu biết Chiêu Quân, chẳng đề nghị buộc tội gắt Diên Thọ, đúng vậy. Tuy mong muốn không biện luận hoặc giả vẫn đang còn điều rất cần được bàn vậy.)

Chiêu Quân vốn thương hiệu là vương vãi Tường, một cung cô gái của Hán Nguyên Đế. Tương truyền vua không đúng hoạ công vẽ hình các cung đàn bà để chọn mỗi lúc vào chầu. Bọn cung đàn bà đều hối lộ Mao Diên Thọ và để được vẽ đẹp khiến cho vua mời. Riêng rẽ Chiêu Quân không chịu bắt buộc vẽ xấu. Lúc đó tộc Hung Nô làm việc phương bắc đang quấy rối, mong xin vua Hán một người mẫu làm hoàng hậu. Vua xem trong những bức vẽ, lựa chọn ra Chiêu Quân. Khi thiếu phụ bái yết lên đường, vua mới nhận ra sắc rất đẹp vượt trên phần lớn cung con gái khác. Kế tiếp Mao Diên lâu và đàn hoa công phần đa bị chém. Chiêu Quân thanh lịch được không nhiều lâu thì ck là Thiền Vu chết, em lên thay là một trong Thiền Vu bắt đầu vẫn bắt con gái làm vợ. Gồm thuyết nói người vợ chết và chôn ở đất Hung Nô, cỏ cây nơi đây đầy đủ màu trắng, riêng rẽ trên mộ thiếu nữ cỏ xanh như ở trung nguyên.