ĐƯA CON TIM ANH LÃNG DU THEO MÂY

Ánh mắt như thế nào ru hồn anh vơi lơi, cơn gió làm sao theo mây cất cánh về trời Đồi xanh khu vực đây, từng anh với anh... Và bầu trời trên đôi mi em, không còn trong veo hầu hết ngày trở gió Nhắm mắt ngả vào lòng thị thành ai nghe còi xe như nhịp thở phố Bao năm qua trải qua bao vị trí đôi chân mệt vị đường đời rẽ lối Này , cô bé ơi! Chuyện song mình đã khi nào em từng kể đến Nơi anh tảo về, tp buồn lại kể chuyện xưa sao còn thắc mắc Trái đất bao gồm quay thêm từng nào vòng em với anh vẫn chính là nút thắt Chắc gặp lại vẫn là ngày bi thảm tay bắt phương diện ngại thân đời hay trôi Vậy nhưng mà đã bao lâu từ ngày em không hề chung mặt đường tôi cùng anh ước hoàn toàn có thể vượt thời không, đôi chân lãng du về một chiều cầm đỏ bình an vì bản thân ngồi cạnh nhau hương cafe thơm khu vực góc quán nhỏ Rồi ngày tháng chôn vùi tuổi xanh, đem theo cả tình thương đầu đời con tim ngày đó chỉ mới đôi mươi mà lại đã ôm cô đơn bằng cả bầu trời Đâu một thời đôi lứa yêu thương nhau còn chuyện ngày sau để cho gió cuốn Duyên mình rồi sẽ cất cánh tới đâu hãy cứ để tự nhiên theo cách nó muốn chỉ cần thấy niềm vui vô tư, em ôm anh môi hồng mấp thứ Nhắm mắt tìm kiếm vài phút bình yên, thuộc anh đi về giữa đèn mặt đường nhấp nháy chỉ cần vậy thôi, được không? Điệp khúc ( An ): Ánh mắt làm sao ru hồn anh vơi lơi, cơn gió nào theo mây bay về trời hương thơm dã quỳ em đặt bên đồi xanh bắt đầu đấy, giờ chỉ con mỗi anh cùng anh khu vực này Góc hiên nhà gồm còn chờ không em cả núi rừng, cả một trời cao nguyên Phố núi đề cập tên em rồi! Anh hy vọng đứng trên đầu ngọn thác nhằm giang tay nhìn mây trôi qua rừng Anh mong muốn đi tới đa số miền cát trắng xóa để cảm nhận hải dương vừa va qua chân Gác lại 1 ngày, xa thành phố, quăng quật rã rời giữa cả trời xanh tuy nhiên sao cấp thiết quên được khi em nói đừng ai oán để vấn đáp anh Rồi trọng tâm hồn bay hết thuộc trời cuối đất, đường nào new trở về được thời xưa Cô đơn tìm đến khi nổi ghi nhớ kìm nén, em vẫn đi tuyến đường này không Khi buộc mình giầy vò vào bao ngày giờ, lời nào thô trên môi mình đã qua rồi đầy đủ ngày mơ mộng phải đêm lâu năm quá phải không đêm ơi chỉ muốn đêm trôi lặng bình 1 khắc với trong cơn mơ sẽ là quả đât khác mà lại ở kia anh ko là thằng khờ, chờ niềm hạnh phúc tới hát mặt tai Và không cần phải cố quên ai hằng giờ, khi nắng hoàng hôn vào xế chiều biển mây kim cương không tả hết nỗi bi hùng vì anh đang yêu em chưa dừng lại ở đó nhiều ước ao kiếp sau mình làm cho cánh chim thôi tự do bay qua đại ngàn hùng vĩ Ngắm cuộc đời này chính giữa không trun, biết đâu sẽ thận trọng hơn anh từng nghĩ về Phố núi lại nói tên em rồi, chút mặc niệm cho việc tình trong ngày hôm qua Anh lãng du tra cứu một ngày đẹp nắng phân tử giống trung ương hồn lại đơm hoa
*

Đun lạnh m gam tất cả hổn hợp cu và fe tất cả tỉ lệ trọng lượng tương ứng 7 3 với cùng một lượng hỗn hợp hno3


*

Đun nước cứng lâu ngày trong ấm nước lộ diện một lớp cặn. Thành phần thiết yếu của lớp cặn kia là