Những Câu Chuyện Quà Tặng Cuộc Sống Về Mẹ Hay Và Ý Nghĩa

*

*

Quà Đặc Biệt mang đến Con

Con trai: Mẹ, con mong mỏi có món quà đặc biệt quan trọng nhân dịp nhỏ 18 tuổi. Được ko Me?Mẹ: Không!Con trai: tại sao không?Mẹ: Đừng bao biện mẹ!Con trai: Ôi trời, người mẹ bất công quá đi!

Từ ngày đó, chàng trai ko thèm thì thầm với bà bầu mình. Vài ngày trước ngày sinh nhật, chàng trai được chẩn đoán bệnh về tim và bao gồm thê chỉ sinh sống được vài ngày. Người tía đang làm tận hải ngoại. Fan duy nhất mặt chàng trai là Mẹ.Con trai: bà bầu ơi, bé sẽ chết nên không mẹ?Mẹ: Ồ, không đâu con. Đừng lo lắng.Y tá (thì thầm): Bà có chắc bà mong làm điều này chứ?Mẹ (thì thầm): Tôi chắn chắn.Vài ngày sau nam nhi trai phục hồi và được mang lại về nhà. Ngay khi bước đi vào nhà chàng trai cảm thấy có nào đấy khác lạ.Chàng trai la to: chị em ơi, bé về rồi nè!Không có tiếng trả lời.Chàng trai đi vào phòng mình, thấy bên giường một tờ giấy gấp gọn. Cậu lộ diện và cầm danh tiếng nấc. Thư người mẹ viết:– nhỏ trai, chắc con còn nhớ cần phải có về món quà quan trọng đặc biệt nhân ngày nhỏ được 18 tuổi chứ? Mẹ bộ quà tặng kèm theo con món tiến thưởng quý nhất cơ mà Mẹ trước đó chưa từng trao mang lại ai. Người mẹ trao cho con trái tim Mẹ. Dù bà mẹ không còn, nhưng mẹ biết, con của bà mẹ sẽ thành công và không làm người mẹ thất vọng.Yêu con.

Chàng trai quỵ xuống đất với khóc khủng tiếng:– bà bầu ơi, cầu gì con không xử với người mẹ như thế!

Tám tiếng nói Dối Của Mẹ

1. Câu chuyện bắt đầu khi tôi còn là một đứa trẻ nghèo khó. Gia đình tôi chẳng đủ ăn. Mọi khi có chút cơm trắng trắng, chị em tôi thường nhường phần cơm trắng tinh mang đến tôi. Chị em thường nói: “Ăn đi con. Chị em không đói!”2. Người mẹ tôi thường xuyên đi câu cá trên một khúc sông ngay gần nhà. Mọi khi có cá, bà bầu cũng nhường nhịn cá đến tôi. Một lần, bà mẹ bắt được hai nhỏ cá, bà mẹ liền đun nấu nồi súp. Khi tôi ăn súp, mẹ ngồi ko kể và ăn uống chút cá thừa dính vào xương nhưng tôi bỏ ra. Tôi xúc đụng khi chứng kiến điều này. Lần khác, tôi gắp một khúc cá vào chén bát Mẹ. Tức thì tức khắc người mẹ từ chối, nói: “Con ăn đi. Bà mẹ không thích nạp năng lượng cá!”3. Để gồm tiền mang đến tôi ăn uống học, chị em làm việc một ngày dài lẫn đêm. Một tối nọ, tôi đột nhiên thức giấc thấy mẹ đang làm việc dưới ánh nến. Tôi nói, “Mẹ ơi, đi ngủ thôi, muộn rồi, mai làm cho tiếp.” chị em tôi cười, nói: “Con ngủ đi. Mẹ chưa thấy mệt.”4. Ngày tôi thi cuối cấp, bà mẹ tôi chở tôi mang lại trường. Mẹ chờ tôi những giờ tức thì dưới ánh nắng gay gắt. Chuông vừa reo, tôi chạy ù cho chỗ Mẹ. Mẹ ôm tôi và gửi liền mang đến tôi ly trà rét mà chị em đã chuẩn bị sẵn vào bình thủy. Tôi chuyển lại cho bà bầu ly trà để hai bà bầu con thuộc uống. Người mẹ nói, “Con uống đi. Người mẹ không khát!”5. Ngày cha qua đời, mẹ phải đóng luôn vai người cha. Bà mẹ làm cật lực hơn để thỏa mãn nhu cầu nhu cầu gia đình. Cho dù vậy, rất đầy đủ lần, công ty chúng tôi phải chịu đựng chiếc đói. Thấy mái ấm gia đình khốn khổ, một người bầy ông sống bí quyết nhà tôi vài ba ngôi nhà, ngỏ ý mong giúp đỡ. Ông ao ước Mẹ tôi đi bước nữa với ông. Nhưng bà mẹ tôi trường đoản cú chối: “Tôi không đề xuất tình yêu! bé tôi là đủ.”6. Sau khi giỏi nghiệp, ra trường với tôi may mắn có việc làm. Bà bầu tôi bây giờ đã già. Đáng lẽ bà mẹ đến tuổi sống nhưng bà mẹ vẫn ra chợ để bán chút rau mẹ trồng được trong vườn nhà. Tôi biếu bà mẹ tiền nhưng bà mẹ tôi từ bỏ chối, nói: “Mẹ gồm đủ tiền xài mà!”7. Tôi tranh thủ thời gian để đưa luôn bởi Thạc sỹ. Cùng với tấm bằng thạc sỹ, tôi có được các bước tốt hơn, lại được bảo hộ ở lại Hoa Kỳ. Tôi mong đưa mẹ qua nhằm hưởng thụ cuộc sống cuối đời thật thư nhàn tại Hoa Kỳ. Dẫu vậy Mẹ không thích phiền, nói: “Mẹ không quen sống nhàn nhã, không làm cho gì.”8. Bà bầu bị bệnh dịch nặng. Cách quãng đại dương, tôi vẫn gấp vã về. Quan sát Mẹ bé hom hem, nằm không cử động trên giường bệnh dịch sau phẫu thuật, tôi nhảy khóc. Chị em vẫn mỉm cười, nói khẽ: “Đừng khóc, đàn ông của mẹ! bà bầu không đau!”

Chiếc Răng Khôn Nổi Tiếng

Chuyện kể, tất cả cậu bé nọ sinh sống với bà mẹ cậu. Cả hai thường rất nghèo. Cậu bé xíu tuy vận cực kỳ thông minh cùng đĩnh đạc. Càng lớn, cậu càng cần khôn ngoan với khôi ngô tuấn tú.Nhưng bà mẹ cậu lại buồn.Một ngày, cậu hỏi Mẹ, “Mẹ ơi, sao lại bà mẹ lại buồn?” bà bầu cậu đáp, “Con trai, gồm một công ty tiên tri tiên báo với mẹ rằng, bất kể ai có răng khôn mọc giống như con, sau này sẽ rất nổi tiếng.”Cậu lại hỏi, “Ủa mẹ không thích con nổi tiếng sao?”– nam nhi yêu quý của mẹ! bao gồm người người mẹ nào lại không muốn nhìn thấy nhỏ mình nổi tiếng? Mẹ bi lụy vì mẹ nghĩ rằng, khi danh tiếng rồi, bé sẽ quên mất bà mẹ và rời xa mẹ.Nghe đầy đủ lời trường đoản cú Mẹ, cậu bé ban đầu khóc. Bất chợt, cậu chạy thoát khỏi nhà, nhặt mang hòn đá với đập mạnh tay vào chiếc răng khôn của mình. Mồm cậu đầy máu.Mẹ cậu chạy ra, choáng ngợp trước phần nhiều gì cậu bé bỏng làm, mẹ hỏi, “Con trai, bé đang làm gì thế?”– người mẹ ơi, nếu những cái răng này khiến mình đau buồn, con thà chẳng gồm chúng thì hơn. Chúng vô ích với con. Bé không muốn khét tiếng vì các cái răng này. Con muốn nổi tiếng vì vẫn biết phụng chăm sóc mẹ.Cậu bé xíu đó đó là nhà thánh thiện triết nổi tiếng người Ấn, Chanakya (350–283 trước Thiên Chúa giáng sinh)

Phim ngắn Falling Moon

Một bộ phim cảm đụng kể về việc chọn lựa gan góc của một bạn mẹ: ra quyết định nuôi con, rứa vì vứt con.