Thơ về trăng của hàn mặc tử

Nhắc mang đến Hàn mặc Tử, chắc rằng nhiều tín đồ lại nghĩ đến ngay “sao anh ko về nghịch thôn Vỹ?“, kế bên ra, ông cũng lừng danh với phần lớn áng thơ cảm xúc lãng mạn thuộc với đông đảo áng thơ tình về trăng cùng máu. Trăng vào thơ ông cực nhọc hiểu, một vài bài bác lãng mạn, rõ hồn rõ nét còn số còn lại thì thực sự rất nặng nề hiểu với kinh dị.

Thế giới thơ Hàn mang Tử khá phức tạp, trong vòng hơn 10 năm Hàn khoác Tử đi tự thơ phép tắc Đường truyền thống qua thơ mộng đến ít nhiều tượng trưng, khôn cùng thực. Tập Gái quê và một số trong những bài trong Đau thương cảm xúc trong trẻo, lời thơ dịu nhàng, tứ thơ bình dị, tình ý nồng dịu rạo rực, nhưng càng về về sau thơ càng kinh dị, huyền bí và đượm màu sắc tôn giáo. Những khổ sở về thân xác về linh hồn nhằm lại đa số dấu tích rõ nét trong tác phẩm.

Hôm nay, ngay lập tức sau đây, tôi xin được gởi đến các bạn những bài thơ về trăng lừng danh nhất của ông – đều áng thơ tình ánh trăng của hàn quốc Mặc Tử. Mời chúng ta cùng coi qua những áng thơ tình về trăng giỏi nhất của hàn Mặc Tử và thưởng thức, chúc chúng ta xem thơ vui vẻ!

*

1, Đà Lạt Trăng Mờ

Đây phút thiêng liêng sẽ khởi đầu,Trời mơ trong cảnh thiệt huyền mơ.Trăng sao mê man trong sương nhạt,Như đón tự xa một ý thơ.

Ai hãy làm cho thinh chớ nói nhiều,Để nghe mặt đáy nước hồ reo.Để nghe tơ liễu run vào gió,Và giúp thấy trời giảng nghĩa yêu.

Hàng thông lấp loáng đứng vào im,Cành lá in như vẫn lặng chìm.Hư thực làm sao phân biệt được?Sông Ngân Hà nổi thân màn đêm.

Cả trời say nhuộm một color trăng,Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.Không một giờ gì nghe rượu cồn chạm,Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!

2, Trăng đá quý Trăng Ngọc

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!Ai cài trăng tôi buôn bán trăng choKhông bán đoàn viên, mong hẹn hò…Bao giờ đậu trạng vinh quy đãAnh lại đây tôi thối chữ thơ.

Không, Không, Không! Tôi chẳng chào bán hồn Trăng.Tôi đưa đò chơi, anh tưởng rằngTôi nói thiệt, là anh đần quá:Trăng vàng Trăng Ngọc buôn bán sao đang.

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!Trăng sáng sủa trăng sáng sủa khắp đầy đủ nơiTôi đang nguyện cầu cho trăng tôiTôi lần cho trăng một tràng chuỗiTrăng new là Trăng của Rạng NgờiTrăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

3, Một Nửa Trăng

Hôm nay còn một nửa trăng thôiMột nửa trăng ai cắm vỡ rồi!Ta nhớ mình xa yêu thương đứt ruột!Gió tạo sự tội buổi phân chia phôi!

4, Uống Trăng

Ta căm với giờ đồng hồ reo khôTa ai oán với liễu mặt hồ ngẩn ngơNgông cuồng đi hái vần thơYêu đương, rót nước để hóng trăng lênBóng Hằng trong chén nằm nghiêngLả lơi, tắm rửa mát, làm duyên gợi tìnhSóng xao phương diện nước rung rinhLòng ta khát miếng thông thường tình trường đoản cú lâuUống đi mang đến đỡ thô hầuUống đi cho sút cái sầu mênh mangCó ai nuốt ảnh trăng vàngCó ai nuốt cả bóng con gái Tiên NgaĐã thèm chiếc giấc mơ hoa

5, Bẽn Lẽn

Trăng ở sóng soải trên cành liễuĐợi gió đông về nhằm lả lơiHoa lá ngây tình không muốn độngLòng em hồi hộp, chị Hằng ơi

Trong khóm vi vu rào rạt mãiTiếng lòng ai nói? Sao yên ổn đi?Ô kìa, láng nguyệt trằn truồng tắmLộ chiếc khuôn vàng mặt đáy khe

Vô tình để gió hôn lên máBẽn lẽn làm thế nào lúc nửa đêmEm hại lang quân em biết đượcNghi ngờ tới cái tiết trinh em

6, Đánh Lừa

Nói trăng rằm là nói cuộc đoàn viênNói trăng khuyết là nói hồi ly biệtKhông thấy mộng là tình chưa thống thiếtVắng mùi hương hồn e gió sút say sưa

Giọng bây giờ còn luyến giọng hôm xưaSon phấn cũ thơm bằng son phấn mớiCàng tuyệt vọng lại càng như mong mỏi mỏiCàng xa nhau chừng càng thấy được ngay gần nhau

Ai bao gồm dè hoa gió cũng yêu đương đauMở rộng lớn cửa tứ phương trời ảo nãoViết bằng văn bản là thơ không kín đáo đáoGiơ tay thề nhưng mà ai chứng lòng cho?

Tôi mến em không cần thiết phải so đoVì trinh tiết há bởi hương vạn đại?Không dò la mặc mang lại lòng giả dốiTôi mỉm cười thầm tình yêu dại vô song

7, Huyền Ảo

Mới lớn lên trăng sẽ thẹn thòThơm như mối tình của ni côGió say lướt mướt trong màu sángHoa với tôi các cảm rượu cồn sơ

Đang khi màu nhiệm che ban đêmCó lắp thêm gì rơi giữa khoảng tầm imRơi từ thượng tầng bầu không khí xuốngTiếng vang nhè vơi dội vào tim.

Tôi cùng với hồn hoa vẫn nín thinhNgấm ngầm hiệp thương những ân tìnhĐể thêm êm ấm nguồn tơ tưởngĐể trơn trời khuya giảm giật mình.

Từ đầu canh một mang lại canh tưTôi thấy trăng mơ phát triển thành hoá nhưHương khói ở chỗ nào ngoài xứ mộngCứ là mỗi phút mỗi đề xuất thơ

Ánh trăng mỏng manh quá không che nổiNhững vẻ xanh rớt của mặt hồNhững nét ảm đạm buồn tơ liễu rủNhững lời vật nài của hư vô.

Không gian dầy quánh toàn trăng cảTôi cũng trăng mà thiếu phụ cũng trăngMỗi ảnh mỗi hình thêm phiếu diễuNàng xa xôi vượt nói nghe chăng?

8, Ưng Trăng

Tôi ngâm thơ trăng thơ trăngKhông ngờ gió đuối phăng phăng bay về.Sáng xanh đậu bức tranh đề,Bông thơm hội ý bên rìa chờ mong.Tiếng ca nhẹ thỡn chưa vồng,Bởi chưng huyền ảo còn lồng hương lên.Chờ đày khí hậu còn nguyên,Không ai chạm với mà đền rồng sao đang.Tôi ưng quá! Tôi ưng nàng,Nàng xa xa lắm, ơi cô bé Trăng ơi!


9, Đêm Trăng

Bữa ni khác nhau bóng HằngThử xem dương gian ai bởi ta khôngThảnh thơi lầu mát ngồi trôngMuôn vàn trọng điểm sự một mẫu nao naoCàng lên, càng tỏ, càng caoTrăng ơi hãy ghé rượu cồn đào xem hoaHữu tình ta lại gặp gỡ taĐêm nay new thấy đậm đà khuôn thiênMà sao ngậm miệng có tác dụng duyênĐã các căn dặn nỗi niềm tóc tơMà sao trăng khéo hững hờVì trăng ta buộc phải ngồi ngóng suốt đêmMuốn cất cánh lên tận cung thiềmKéo vầng trăng xuống kết duyên châu trần

10, Vầng Trăng

Hãy nâng lên và thổi lên chút nữaSóng tươi mát như ánh ngọc hừng đông.Nhưng cao quá và căng lên dữ quá,Dồn qua mau mang đến lún mức lỗi không.

Đã trong rồi và hiện đại đến tớtBao nhiêu tơ gửi được tiếng thơ bay.Êm êm hơn đừng cho xanh lờn lợt,Em so le cùng nguyên vẹn giữa đêm nay.

Lạy Chúa tôi, vầng trăng cao giá chỉ lắmXin ban ơn bằng phương pháp sáng thêm lênÁnh thêm lên cho không gian rất đẫmLinh hồn thơ non rợn với hương nguyền.

11, Một miệng Trăng

Cả mồm ta trăng là trăngCả lòng ta vô vàn gái hồng nhanTa nhả ra đây một nàngCho mây lặng lờ, mang lại nước bất tỉnh nhân sự ngâyCho bởi sao rụng xuống mái rừng sayGió thổi rào rào như lá đổSuối gì vệ sinh vẫn đồng trinhBóng ai theo dõi và quan sát bóng mìnhBóng phụ nữ yêu tinhNhịp cười như tiếng tan vỡ pha lê

Thưa tôi không đủ can đảm say mêMột mai tôi chết mặt khe Ngọc TuyềnBây giờ đồng hồ tôi dại, tôi điênChấp tay tôi lạy cả miền không gianHẹn tôi tảng sáng đi tìm mộngMộng còn lưởng vưởng bến xa mơTiếng con kê gáy rung trăng đầu hạTôi kinh hoàng lên, giận sững sờ.

12, Ngủ cùng với Trăng

Ta không nhấp rượuMà lòng ta sayVì lòng náo nức muốnGhì lấy đám mây bayTé ra ta vốn làm thi sĩKhát khao trăng gió mà không hayTa đi bắt nắng ngừng, nắng nóng reo, nắng và nóng cháy,Trên sóng cành, sóng áo cô gì má đỏ hây hâyTa rình nghe niềm ý nghẹn ngào trong gió lảngVới là hơi thở nồng dịu của tuổi thơ ngâyGió nâng khúc hát lên rất cao vútVần thơ uốn nắn lách rừng mâyTa phát âm ta rồi, vào một phútLời tình đùa vơi giữa sương bayTiếng vàng rơi xuống giếngTrăng quà ôm bờ aoGió tiến thưởng đang xao xuyếnÁo vàng vì chị chưa ck đã khoác đi đêmTheo tôi đến suối xa miềnCõi thơ, cõi mộng, cõi niềm yêu thương đươngMây trôi lơ lửng trên cái nướcĐôi tay vốc uống quên lạnh lẽo lùngNgả nghiêng đồi cao quấn trăng ngủĐầy bản thân lốm đốm phần nhiều hào quang.

13, Say Trăng

Ta khạc hồn ra ngoài cửa miệngCho cất cánh lên hoan lạc với ngàn khơiỞ trên kia, gồm một ngườiNgồi bên sông Ngân giặt lụa chơiNước hoá thành trăng, trăng ra nướcLụa là ướt át cả trăng thơmNgười trăng ăn vận toàn trăng cảGò má riêng thôi lại đỏ hườmTa hẵng gửi tay choàng trăng đãMơ trăng ta lặt tơ trăng rơiTrăng vướng lên cành lên mái tóc cô ơi,Hãy đứng im tôi gỡ cho rồi cô điThong thả cô điTrăng tan ra bọt lấy gì tôi thươngTối nay trăng ở khắp phươngThảy đều nao nức khóc nường vu quiSay! Say lảo hòn đảo cả trời thơGió rít tầng trên cao trăng ngả ngửaVỡ chảy thành vũng đọng đá quý khôTa nằm trong vũng trăng đêm ấySáng dậy điên loạn mửa tiết ra.

14, Rượt Trăng

Ha ha! Ta đuổi theo trăngTa xua đuổi theo trăngTrăng cất cánh lả tả bên trên cành vàngTới đấy là nơi tôi được chạm mặt nàngRủ rê, rủ rê nhị đứa tôi vào rừng hoangTôi lượm lá trắng làm chiếu trảiChúng tôi kê đầu trên khối sao băngChúng tôi soi chuyện bằng hơi thởDần dần hao cỏ phát triển thành ra thơChúng tôi lại là người của ước mơKhông xác thịt chỉ với linh hồn đang mộngChao ôi! cửa hàng chúng tôi rú lên do kinh độngVì trăng ghen, trăng ngã, trăng rụng xuống mình nhị tôi.

Hoảng lên tuy nhiên lại cả cườiTôi toan níu áo thanh nữ thời theo trăngHô hô! Ta xua đuổi theo trăng! Ta đuổi theo trăng!Trăng! Trăng! Trăng! Trăng!Thả nàng ra, thôi thả phụ nữ raHãy buông cô bé xuống mang lại ta ẵm bồng

Đố trăng trăng chạy lối trờiTôi rú một giờ đồng hồ trăng rơi liền ….

15, Trăng từ Tử

Lòng giếng lạnh! Lòng giếng lạnhSao chẳng một ai hayNghe nói mùa thu náu tại vị trí nàyTất cả âm dương đều tụ họpVà ta ưng mây dứt lại ở địa điểm đâyĐể nghe, à nhằm ngheBao giờ kín đêm thời loạnBao giọng bi đát thương gió sẽ thềBao lời ai oán của say đắm mêMà trai gái trường đoản cú tình mặt miệng giếngMiệng giếng há raNuốt ực bao laNuốt bởi vì sao rơi rụngLoạn rồi! loạn rồi, ôi giếng loạnTa hoảng hồn, hoảng vía, ta hoảng điênNhảy ùm xuống giếng vớt trăng lên.