Home / Tổng hợp / thái giám cuối cùng của trung quốcThái Giám Cuối Cùng Của Trung Quốc07/10/2021Tôn Diệu Đình đã chứng kiến nhiều biến động lịch sử, trở thành minh chứng sống của triều đại phong kiến xưa nhưng vẫn gặp rào cản lớn bởi từng là thái giám...Bạn đang xem: Thái giám cuối cùng của trung quốc Cuốn sách Vị Thái Giám Cuối Cùng Của Trung Quốc kể về cuộc đời của ông Tôn Diệu Đình do sử gia không chuyên Jia Yinghua thực hiện đã phô bày tận sâu những bí mật đau đớn và thầm kín của thái giám - những người theo sát hầu hạ Hoàng tộc.Trò đùa của số phận khiến cuộc đời của một thanh niên trở nên ai oán, khôn nguôiTôn Diệu Đình (1902 - 1996) xuất thân nghèo khó, cha ruột của ông hy vọng con trai có thể trở thành một người quyền thế, giàu có, bèn đẩy con trai vào cung cấm làm... thái giám. Tôn Diệu Đình hôn mê tròn 3 ngày sau khi tịnh thân, đánh đổi cái quyền làm một người đàn ông đúng nghĩa chỉ vì mong có đượcvinh hoa, phú quý như người đời vẫn nói.Nhưng người tính không bằng trời tính, khi Tôn Diệu Đình vừa tỉnh dậy sau ba ngày hôn mê, vua Phổ Nghi tuyên bốthoái vị. Ước mơ đổi đời của cả gia đình ông bỗng tan thành mây khói, đồng thời để lại một nỗi đau quá lớn trên người cậu thanh niên trẻ lúc bấy giờ.Minh họa lễ tịnh thân trong Cấm Cung.Số phận bi thảmcủa Tôn Diệu Anhlúc này gói ghém vào những câu mắng chửicùng sự đau đớn tột cùng của cha ông. Vị sử gia không chuyênJia Yinghua ngậm ngùi kể về Tôn Diệu Đình:Cuộc đời của Tôn Diệu Đình là một bi kịch. Ông ấy tưởng mình hy sinh cuộc đời cho cha, nhưng hóa ra sự hy sinh ấy là vô nghĩa.Ông ấy là người rất thông minh và tinh quái. Nếu hoàng đế không mất ngôi, ông ấy sẽ có cơ hội lớn để trở thành một nhân vật quan trọng.Tôn Diệu Đình những năm cuối đời, bên cạnh người viết tiểu sử của ông.Xem thêm: Hà Thủ Ô : Tác Dụng Của Hà Thủ Ô Và Đỗ Đen, Kéo Dài Tuổi Xuân Bằng Hà Thủ ÔTôn Diệu Đình theo triều đình lên phương bắc và rồi sau khi Hoàng tộcbù nhìn sụp đổ, nhiều thái giám đã bỏ trốn,đem theo các báu vật của hoàng cung. Duychỉ cóTôn Diệu Đìnhmang theo những ký ức và sự nhạy bén về chính trị - điều mà sau này đã giúp ông sống sót qua nhiều năm chiến tranh cả về vật chất lẫn tinh thần.Tôn Diệu Đình mang theo nhiều bí mật hậu cung.Những ngày tháng cơ hàn của một kẻ từng hầu hạ trongHoàng cungTrở về quê hương, Tôn Diệu Đình muốn an cư lập nghiệp, làm một tá điền như bao người. Thế nhưng, người dân ở đây đều thạo việc đồng áng, còn ông lại chẳng biết gì ngoài việc hầu hạ chủ tử. Một thái giám thâm niên tám năm đành phải dựa dẫm vào người thân sinh sống từng ngày, cố chờ đợi thời thế đổi thay. Thậm chí, "của quý" của ông vốn được cất trong ống tre tại một căn phòng kín trong cung cũngbị vứt đi. Điều ấy có nghĩa rằngTôn Diệu Đìnhdù có chết cũng chẳng thể trở thành một người đàn ông toàn vẹn.Hai năm sau, Tôn Diệu Đình trở lại Bắc Kinh, vào chùa Hưng Long, cùng sống với hơn bốn mươi thái giám khác đồng cảnh ngộ. Một vài người trong số đó biển thủ từ Cố Cung được số vốn kha khá đểxây nhà, mua đất. Số tiền kinh doanh trên nhà cửa, đất đai đógiúp Tôn Diệu Đìnhcùng các thái giám khác trang trải ngày hai bữa cơm. Nhưng thời gian trôi qua, cuộc sống kinh doanh khó khăn, Tôn Diệu Đình đành phảitới các ngõ nhỏ, thu nhặt xỉ than và phế thải.Cuộc sống của thái giám, cung nữ trong chốn Cấm Cung trở nên mờ mịt khikhông còn chủ tử để hầu hạ.Năm 1949, chính phủ cấp phí sinh hoạt hàng tháng cho những con người được coi là “một phần nỗi đau của lịch sử”. Tôn Diệu Đìnhcũng nằm trong số đó. Ông cũngxung phong phụ trách quản lý đền chùa trong hành phố, rồi làm nhân viên tài vụ suốt sáu năm. Năm 1966, sau đại cách mạng văn hóa, Tôn Diệu Đìnhchuyển vào sống trong chùa Quảng Hóa, tới năm 1996 thì qua đời, hưởng thọ 94 tuổi.Những năm tháng cuối đời của ông TônTôn Diệu Đình đã chứng kiến nhiều biến động lịch sử quan trọng, trở thành minh chứng sống có một không hai của lịch sử phong kiến Trung Quốc. Vị hoạn quan cuối cùng của Trung Quốc từng bị hành hạ trong nghèo đói khi còn trẻ, là tấm gương xấu trong Cách Mạng Văn Hóa bởi dám làm "nô lệ của Hoàng Đế", cuối cùng cũng được tôn trọng và thừa nhận, trở thành một phần sống của lịch sử Trung Hoa. May mắn thay, trong những năm tháng cuối đời, cuối cùng ông cũng được hưởng thụ một cuộc sống tự do tự tại, được làm chủ vận mệnh và quan trọng, được đường đường chính chính khắc tên lên bia mộ của mình.