TẢ MỘT NGƯỜI LAO ĐÔNG ĐANG LÀM VIỆC

*

RSS
*

*
*
*

Học tốt Ngữ Văn tổng hợp đông đảo bài diễn đạt về người lao đụng đang thao tác làm việc hay nhất. Mời chúng ta cùng tìm hiểu thêm nhé, chúc chúng ta học giỏi.

Bạn đang xem: Tả một người lao đông đang làm việc

Đề bài: Tả một người lao động đang làm việc (nông dân, công nhân, thợ thủ công, chưng sĩ, ý tá, thầy giáo, cô giáo,...).

Tả một bác bỏ sĩ đang âu yếm người bệnh.

Một hôm, em bị sốt, em được bà mẹ đưa vào cơ sở y tế để đi khám bệnh, em có dịp biết cô Nga, một bác bỏ sĩ xuất sắc của khám đa khoa thành phố.

*

Cô mặc mẫu áo bờ lu màu sắc trắng, quần trắng, mũ trắng... Trước ngực, cô treo hàng tên greed color đậm, ghi mẫu chữ bác bỏ sĩ Nguyễn Phương Nga. Ở cô choàng lên vẻ đẹp nhất giản dị, như nhành hoa trắng thanh cao. Người cô miếng mai, dáng vẻ đi nhanh nhẹn, khuôn mặt hình trái xoan trông thật hiền lành hoà. Đặc biệt là hai con mắt của cô black láy, trông khôn xiết đẹp, nhìn kỹ giống đôi mắt cô giáo em. Em mải mê quan sát cô. Cô dìu dịu đến bên từng dịch nhân, hỏi thăm việc ăn, ngủ. Cô sờ tay lên trán fan bệnh. Đôi bàn tay nhỏ dại nhắn ấy thao tác làm việc nhanh thoăn thoắt. Cô lấy cách thức khám căn bệnh đo tim mạch, vì huyết áp cho bệnh dịch nhân. Bàn tay cô dìu dịu xắn tay áo bệnh nhân lên và đặt ống nghe rồi quấn cuộn vải vóc dày vào tay họ. Hai ngón tay bóp hồ hết vào ống cao su, kim đồng hồ thời trang nhích dần, nhích dần. Cô ghi hiệu quả vào số đi khám bệnh. Sau đó, cô đem ống nghe đeo trên nắm ra đề đánh giá tim, mạch của từng người. Sau thời điểm khám bệnh dịch xong, cô phát thuốc và tiêm cho người bệnh. Vừa tiêm thuốc, cô vừa rượu cồn viên người bệnh nhằm họ có thể vơi đi những cực khổ do mắc bệnh gây nên. Cô Nga và đúng là một “Lương hệt như từ mẫu”.

Em lưu giữ mãi hình ảnh cô Nga. Em sẽ cố gắng học tập thật xuất sắc đế sau này sẽ trở thành bác bỏ sĩ như cô.

Bác nông dân đang cày ruộng

Bác Tùng là một nông dân bắt buộc cù, hóa học phác. Chưng là fan họ sản phẩm của mái ấm gia đình em. . Em được nghe biết bác là nhờ vào một lần trở về viếng thăm quê ngoại. Gặp gỡ bác khi bác đang cày ruộng.

Hôm ấy, trên tuyến đường về quê em phải sang 1 cánh đồng rộng. Xa xa là dãy núi tím ngắt. Nhỏ mương nhỏ dại dẫn nước chạy men theo tuyến phố trải đá răm. Đang vui vẻ thủ thỉ cùng bố. Bố em tạm dừng chào to: “ Chào bác Hải, trưa rồi nhưng mà vãn tăng tay à?”

Bác Tài đang cày ruộng. Bác hoàn thành trâu. Dừng lại, nở niềm vui thật tươi kính chào lại ba con em. Trong năm này bác chừng ngoài bốn mươi tuổi rồi. Dáng vẻ người chưng cao lớn, vạm vỡ. Bên trên khuôn phương diện chữ điền là đôi mắt to với sáng. Da chưng sám nắng, bộ hạ chắc nịch. Chưng say sưa cày ruộng trong cái áo black đã tệ bạc màu, ướt sũng mồ hôi. Dòng quần vải màu xanh da trời dày dặn được xắn cao nhằm lộ màu domain authority chân đỏ au, vồng lên phần đa bắp giết cuồn cuộn, rắn chắc. Đôi tay cứng cáp điều khiển loại cày khéo léo. Một tay bác bỏ cầm chuôi cày, còn tay tê thì cầm mẫu roi dài để phết vào mông trâu lúc nào trâu lười biếng. Theo lưỡi cày, khu đất được lật lên ngọt xớt, phơi bản thân trên thửa ruộng chạy dài, thẳng tắp. Thỉnh thoảng chưng lại quất nhẹ vào sống lưng trâu, mồm quát to: "Ngọ! Ngọ!". Hai con trâu đi chậm chạp dần vì đề xuất kéo cả lưỡi cày, lật bao nhiêu lớp bùn đất. Vào ruộng gồm nước, khi lưỡi cày đi qua, nó để lại trong nước mọi hình xoắn tròn to, rồi bé dại dần nhỏ tuổi dần. Lúc cày sẽ thấm mệt, bác tạm dừng nghỉ ngơi. Bác ngồi bên dưới một gốc cây khổng lồ rồi mang trong túi ra một gói thuốc rê đã có vê thành từng điếu rồi châm lửa hút. Cơ hội này, các động tác của bác bỏ chậm rãi. Hai nhỏ trâu khoan thai, vẫy đuôi găm cỏ. Mặt trời giờ sẽ lên cao, ánh nắng rải chan hoà mọi thửa ruộng. Mặt bác nhễ nhãi con mồ hôi, nhưng bác vẫn cùng con trâu liên tiếp cày dứt thửa ruộng. Trâu sau một thời gian nghỉ ngơi, lại ngoan ngoãn bì bõm kéo cày theo sự tinh chỉnh của bác. Em thấy quý với cảm phục bác làm sao. Nhìn những hàng khu đất cày thành luồng trông khôn xiết đẹp dưới nắng trưa, em lại nhớ cho câu tục ngữ: "Ăn một bát cơm, nhớ người cày ruộng".

Em và bố thường xuyên lên xe vào trong nhà nội, mọi khi một xa, bóng bác bỏ Hải tắt hơi dần. Để tạo sự hạt gạo, người nông dân phải đổ biết bao mồ hôi, công sức. Em thì thầm cảm ơn các bác nông dân , những người đã đến ta chén cơm trắng, dẻo thơm vào sự nhọc nhằn vất vả của mình.

Tả bác bỏ nông dân gặt lúa

Cánh đồng lúa quê em đã vào mùa thu hoạch các bác nông dân ngày ngày ra đồng gặt lúa, mang lại những hạt thóc rubi ươm sau những ngày tháng vất vả.

Từ sáng sủa tinh mơ, những bác nông dân đã ra đồng. Ra đồng các bác rẽ theo những hướng khac nhau, ai về thửa ruộng đơn vị nấy. Chú ý xa xa, người nào cũng giống nhau. Do mùa này trời khôn cùng nắng nên các bác mang áo dày, đội nón trắng, khuôn phương diện trùm bí mật bằng một cái khăn chỉ để lộ đôi mắt. Qui định đã chuẩn bị xong, những bác ban đầu công bài toán gặt lúa. Đàn bà lom khom cắt lúa còn lũ ông thì tuốt lúa. Tay trái các bác nâng từng bông lúa, tay bắt buộc cầm liềm giảm lúa xoèn xoẹt, đôi bàn tay mềm mại, thoăn thoắt tưởng như những bác sẽ múa. Từng bước chân nhịp nhàng di chuyển từ vị trí này sng địa điểm khác. Lúa cắt ngừng được những bác xếp ngay ngắn thành từng đống vô cùng gọn gàng. Lúa được cắt mỗi khi một nhiều. Giờ tuốt lúa vang lên rôn ràng cùng nhịp thở của những bác. Các bác đứng lên vươn vai, trở lại nhìn thành quả này lao hễ của mình. đường nét mặt người nào cũng vui. Mặt trời lên cao dần, Khi vẫn thấm mệt, những bác vùng lên nghỉ giải lao, ngồi hấp thụ nước đá, nạp năng lượng vội cái bánh mì mà tín đồ nhà bắt đầu mang đến. Đâu đó vang lên rất nhiều lời hát và ngọt ngào của các thiếu nữ làm xua đi rất nhiều mệt nhọc. Sau khoảng 1 đến 2 phút giải lao, mọi tín đồ lại bắt tay vào việc. Càng về trưa nắng càng gay gắt mọi người người nào cũng thấm mệt tuy thế tranh thủ làm cho cho dứt công việc. Những giọt mồ hôi rơi xuống nghe thánh thót, lưng áo ướt đẫm. Thỉnh thoảng, những bác rước nón quạt phành phạch xua chảy đi cái nắng nóng cứ vô tình chiếu xuống cánh đồng trống trải. Lúa bên trên ruộng cũng rất được gặt xong.

Vào mùa gặt, ai cũng bận rộn. Phần đa hạt lúa có thể nịch, đá quý ươm sẽ được đem đến nhà. Các bác dân cày phấn khởi vì vụ mùa bội thu.

Xem thêm: Những Câu Chuyện Ý Nghĩa Cuộc Sống Cực Kỳ Ý Nghĩa Mà Bạn Nên Đọc

Tả cô giáo đang giảng bài

Đồng hồ sẽ điểm 12 giờ, cái thời tiết lạnh lẽo đêm ni như cắt da, cắt thịt vậy mà chị em tôi vẫn ngồi đếm nhẩm từng con số, kiểm tra tài liệu. Loại dáng của bà mẹ tôi sẽ ngồi làm việc khiến tôi nhớ mang lại hình hình ảnh của cô giáo mình đã ngồi chấm bài bác cho chúng tôi.

Cả một ngày đứng bên trên bục giảng bài bác cho bọn chúng tôi, cứng cáp cô cũng mệt lắm rồi. Gió bên cạnh trời cứ rít lên từng hồi. Dù là nhắm đôi mắt lại, tôi vẫn có thể tưởng tượng ra mái tóc xoăn, black nhánh của cô. Đôi đôi mắt cô có thể đang chú ý đọc từng dòng, từng chữ, từng câu thật kĩ để sửa đổi bài cho cái đó tôi. ông chồng vở trên bàn cô chắc là chưa vơi được một nửa. Cạnh bên việc giảng dạy, cô còn dành số thời hạn còn lại ít ỏi của bản thân mình cho gia đình. Chẳng nuốm mà cô cực kỳ đảm dang.

Những thời điểm trả bài xích cho học sinh, góc nhìn cô vừa ảm đạm lại vừa vui. Bi thiết khi cô chạm chán những bài xích làm yếu, ý văn dềnh dang về, lủng củng. Vui bởi cô thấy một số trong những bạn có tiến bộ, đều hình hình ảnh ngộ nghĩnh khiến cô nhảy cười. Các hôm, cô đọc những cụ thể ấy lên, khiến công ty chúng tôi cũng buộc phải bật cười.

Trong tối lạnh, cô vẫn ngồi chấm bài. Cô hiểu từng trang, phát âm từng dòng, từng chữ. Chắc chắn cô đã đăm chiêu suy nghĩ, gồm câu cô phải suy nghĩ mãi nênếửa thay nào mang lại đúng xuất xắc sai, điểm cao hay điểm thấp. Đọc từng chiếc phê

của cô, tôi hiểu sẽ là biết bao quan tâm, chăm chút, ngọt ngào của cô dành riêng cho chúng tôi.

Nằm trong chăn, tôi cảm giác được cái rét đang hoành hành như vậy nào. Có lẽ rằng cô sẽ xoa bàn tay cho nóng hơn. ông chồng vở bên trên bàn cô dĩ nhiên đã vơi được một nửa.

Nghĩ mang đến đó, tôi lại càng yêu thương cô nhiều hơn.

Cuốn vở của chúng tôi mà các lời phê bình, điểm tốt thì dĩ nhiên hẳn, cô sẽ bi tráng và lo ngại lắm. Dù bài xích làm của công ty chúng tôi có được hay là không nhưng tôi tin chắc hẳn rằng cô sẽ tìm thấy được thú vui trong mỗi bài bác làm của chúng tôi. Bởi cô yêu nghề, yêu tất cả chúng tôi.

Chúng tôi thương yêu cô, yêu phần đa miệt mài từng đêm làm cho việc, yêu chiếc nét chữ thứ nhất cô dạy chúng tôi. Hy vọng rằng, các bạn và tôi sẽ nỗ lực chăm ngoan, học giỏi để không phụ lòng cô vẫn tin tưởng.

Tả một chú công nhân đang xây nhà.

Hằng ngày mang đến trường, em đi qua một công trường đang xây dựng. Em hay bắt gặp ánh nhìn vui tươi rất gần gũi của chú Hưng làm nghề thợ xây.

Lần thứ nhất quen chú, em có tình cảm ngay với hai con mắt ánh lên niềm đầy niềm tin của con tín đồ nhiều nghị lực. Với thân hình hơi vạm vỡ, chú khoan thai tiến bước giàn giáo, bắt tay vào các bước quen thuộc hằng ngày. Chú cúi cong người xuống xúc vữa, trải một tấm lên hàng gạch vẫn xây. Rồi chú cẩn thận xếp từng viên gạch men màu hồng tươi lên trên. Thỉnh thoảng gặp mặt khoảng trống ở đầu cuối của một hàng gạch, không đặt vừa viên gạch, chú đem lưỡi bay chặt giảm đi. Chú cần sử dụng cán bay gõ nhẹ nhiều lần để gạch được ngay với gắn chặt vào nhau. Chú cẩn trọng lấy thêm vữa che đầy khe và làm kĩ nhằm vữa ko rơi vãi. Đôi bàn tay thô rám của chú thao tác thật dẻo dai những đặn và chủ yếu xác. Chú chịu khó làm như quên không còn tiếng động ầm ĩ xung quanh. Thỉnh thoảng, chú giới hạn xây, đem dây dọi xem bức tường có thẳng đứng không. Lúc gạch với vữa đầy đủ hết, chú ngồi nghỉ một lát rồi hotline vọng xuống:

– Gạch!

– Vữa!

Chú người công nhân đang mê mải xây nhà

Thế là gạch ốp được tiếp tục quăng lên. Từ bên trên cao, chú nhanh nhẹn bắt lấy như một thủ môn lành nghề bắt bóng, vừa bắt chú vừa xếp từng viên một cách nhỏ gọn ngay ngắn. Một xô vữa nặng trĩu được kéo lên và chú thường xuyên làm. Phương diện trời ngày một lên rất cao và tường ngăn xây cũng mỗi khi một cao. Chú cởi trần để lộ cái lưng to bè bóng nhẫy cùng hai cánh tay gồm bắp thịt nổi lên cuồn cuộn. Chú huýt sáo một điệu nhạc vui như ước ao quên đi chiếc nắng gay gắt.

Nhìn chú có tác dụng việc khéo léo và vất vả, em ước nếu bản thân là họa sỹ mình vẫn vẽ một bức tranh mô tả sự khó nhọc và nguy nan của bạn thợ đã tạo ra những căn nhà chọc trời, vững vàng chãi, thách thức gió bão cùng thời gian. Thiết yếu những căn nhà ấy đã tạo nên biết bao nhiêu tổ nóng gia đinh, hạnh phúc cho hầu hết người, trong những số ấy có cả em nữa. Em thì thầm biết ơn fan thợ ấy và mong sau này còn có máy móc vắt sức fan để rất nhiều chú công nhân đỡ vất vả và đỡ nguy hại khi đứng sống tầm cao.