Kể về nhà bác học ê đi xơn

*

RSS
*

» » Em sẽ nghe (hoặc đọc) tương đối nhiều câu chuyện nói về danh nhân. Hãy đề cập lại mẩu chuyện em say đắm nhất
*
*
*

Tập có tác dụng văn lớp 4: Em đang nghe (hoặc đọc) không hề ít câu chuyện nói đến danh nhân. Hãy đề cập lại mẩu truyện em ưa thích nhất.

Bạn đang xem: Kể về nhà bác học ê đi xơn

Bài làm

Truyện về danh nhân cụ giới tương đối nhiều và cuốn hút đối cùng với em. Từng truyện đều đem về một tấm gương sáng, một bài học kinh nghiệm cho trẻ tuổi chúng em. Mẩu chuyện “Nhà chưng học Ê-đi-xơn và bà cụ” là một trong những câu chuyện như thế.

Ê-đi-xơn là một trong những người Mĩ, một con bạn tận mặc dù với khoa học, với sự cách tân và phát triển của quả đât loài người, ông còn là 1 trong những nhà chưng học lừng danh. Sự nghiệp của ông béo biết dường nào. Ông đã hiến đâng sức lực của bản thân mình để tạo ra sự máy ghi âm, năng lượng điện thoại, năng lượng điện báo,...

*

Tại buôn bản Men Lô-pác nằm trong ngoại ô tp Niu-Y-ooc, đã xẩy ra một sự kiện lịch sử. Đó là một trong sự kiện nhà chưng học Ê-đi-xơn đưa bóng đèn điện vào thắp sáng. Tín đồ từ những nơi ùn ùn kéo đến chiếc làng nhỏ tuổi bé này giúp xem ánh điện phát đi. Vào dòng fan ấy, tất cả một cụ già. Ngày ấy, đường đi lại rất nặng nề khăn. Bà cụ đề nghị chống gậy lần mò từng bước một trên con phố mười cây số. Đến một đoạn đường, mệt mỏi mỏi, bà cụ nghỉ chân bên một vệ mặt đường thì Ê-đi-xơn đi qua. Thấy bà cố ngồi đấm lưng, bóp chân, ông tạm dừng hỏi thăm cụ. Bà cố kể lại cho Ê-đi-xơn biết mục đích của chuyến đi khó khăn này. Nói xong, nuốm chép miệng:

- Ông Ê-đi-xơn có tài là vậy mà sao không sản xuất được chiếc xe ko cần con ngữa kéo. Nếu tất cả một xe vậy nên thì thật hạnh phúc cho già này.

Nghe bà ráng nói vậy, một ý nghĩ về loé lên vào óc nhà bác học. Một chiếc xe không cần ngựa kéo, một loại xe chạy bằng điện... Ê-đi-xơn hồ nước hởi reo lên: hay quá! xuất xắc quá! Một đề nghị có giá trị! Ông khom người xuống bảo bà cụ:

- cầm cố ơi, tôi là Ê-đi-xơn đây. Nhờ cụ mà tôi nảy ra ý định sáng chế chiếc xe chạy bằng điện đấy. Tôi đang mời thay đi chuyến xe đầu tiên, cầm nhé!

Cụ già quan sát Ê-đi-xơn tự nhủ: bác bỏ học mà cũng đơn giản như người bình thường vậy sao? Bà cầm cố vui vẻ rứa tay Ể-đi-xơn và bảo:

- nạm nào già cũng đến. Cơ mà ông phải nhanh lên nhé! Già này yếu đuối lắm rồi!

Sau một thời hạn miệt mài nghiên cứu, Ê-đi-xơn đã chế tạo thành công loại xe điện trước tiên trên gắng giới. Ngày chuyến xe điện đầu tiên khởi hành, dân khắp địa điểm xếp mặt hàng dài để sở hữ vé. Ê-đi-xơn trịnh trọng mời bà thế dạo nọ đi chuyến xe cộ ấy. Đến ga sinh sống Men-Lô-pác, hỏi cụ:

- cố nào, cụ gồm thích chiếc xe đó không?

Một niềm vui móm mém bên trên khuôn mặt phúc hậu của bà cầm cố thay mang lại lời cảm ơn nhà bác học đã mang đến hưởng diễm phúc của những năm tháng cuối đời.

Xem thêm:

Thật bất ngờ mà cũng thật lý thú. Mẩu chuyện trên đã mệnh danh đức tính cao đẹp nhất của Ê-đi-xơn, nhà bác học luôn hoà đồng với tất cả người, luôn chủ hễ suy nghĩ, kiếm tìm tòi, sáng sủa tạo sẽ giúp đỡ ích cho đời.

Ê-đi-xơn là tấm gương sáng cho em noi theo. Em sẽ nỗ lực rèn luyện để tương lai trở thành con người có ích cho dân, đến nước.

Đặng Thuỷ Quỳnh - Bắc Giang

Nhận xét của giáo viên:

Đọc sách, phát âm truyện là một sở thích thân thuộc của chúng ta nhỏ. Nhưng đọc hoặc nghe câu chuyện nói về danh nhân rồi đề cập lại thì thật rất khó dàng.

Quỳnh sẽ kể lại câu chuyện: “Nhà bác bỏ học Ê-đi-xơn với bà vắt ” một cách trí tuệ sáng tạo theo cảm nhận riêng của mình. Những tình huyết trong truyện không diễn ra một biện pháp khô khan, lạnh lùng mà siêu sống động, lý thú. Qua mẩu truyện bạn kể, bạn đọc thấy được đức tính cao đẹp ở trong nhà bác học Ê- đi- xơn, “nhà bác học luôn luôn hoà đồng với đa số người, luôn luôn chủ đụng suy nghĩ, search tòi, sáng tạo sẽ giúp ích cho đời”.

Bài luyện tập

1. Em hãy nêu những vụ việc chính xảy ra trong câu chuyện “Nhà bác bỏ học Ê- đi- xơn cùng bà ráng già”.