Đảo của dân ngụ cư full movie

About Viet Film FestPast FestivalsFestival InfoAccreditationMoviesSpecial ProgramsSupportPressMedia Center

Feature,Narrative,

Produced in Vietnam | 2017 | 93 min

Language: Vietnamese (with English subtitles)


Sun Oct 14 at 3:40pm-5:50pm

SET 15: THE WAY STATION

In Attendance: Anh Pham Thi Hong (Director), Pham Hong Phuoc (Lead Actor), Ngoc Thanh Tam (Lead Actress)

Buy Ticket Buy All Access Pass See Screening Guide
*

*

*

*

*

Synopsis

Synopsis by Eric Nong

Phước (Phạm Hồng Phước) is a young man who finds work at a restaurant specializing in goat meat. The restaurant, with its century-old architecture & ramshackle condition, houses secrets and burning passions behind its walls. The quái dị (Hoàng Phúc Nguyễn) wields a laconic dominance over his restaurant domain, which also includes his pretend wife Xiếm Hoa (Ngọc Hiệp), daughter Chu (Ngọc Thanh Tâm), & Phước’s co-workers Miên (Nhan Phúc Vinh) và Ahmed (Hoàng Nhân). Phước, during và after work, talks privately with Chu – whose access to lớn others outside her second-story room is strictly controlled by her father. Intensifying the drama is a love triangle between Chu, Phước, & Miên that ruptures the façade of an obeisant workplace that Chu’s father is trying to establish.

An established actress in Vietnam, The Way Station is Hồng Ánh’s directorial debut. It is a deliberate film that explodes into glimpses of physical, psychological, and sexual violence as Chu’s father loses control of his employees and his family. The austere cinematography by Lý Thái Dũng và dominance of grays, blacks, or glares of electric lighting in the restaurant reflects the father’s rigidity & the separation of the living quarters. This is in stark contrast lớn the agitated feelings found within. Numerous shots linger over scenes, capturing an idea within the dialogue or a physical action without cuts. The use of mood lighting, combined with old Vietnamese songs, recalls Wong Kar-wai’s films – particularly Days of Being Wild (1990) và In the Mood for Love (2000).

Not suitable for younger audiences


Tóm Lược Nội Dung

Gã trai trẻ Phước (Phạm Hồng Phước) tìm được việc có tác dụng trong một quán ăn uống chuyên về giết dê. Tiệm ăn, với phong cách xây dựng cổ và tình trạng xập xệ, tiềm ẩn những kín gia đình, và phần lớn khao khát cháy phỏng phía sau những bức tường của nó. Ông chủ (Hoàng Phúc Nguyễn) giữ vị trí thống trị trong cửa hàng ăn, vào đó còn tồn tại Xiếm Hoa (Ngọc Hiệp) bà xã ông, Chu (Ngọc Thanh Tâm) đàn bà ông, Miên (Nhan Phúc Vinh) fan làm bình thường với Phước, cùng Ahmed (Hoàng Nhân). Trong với sau giờ làm, Phước hay chat chit riêng với Chu – bạn mà bài toán tiếp cận với những người khác bên ngoài căn chống trên gác của cô ấy bị phụ vương cô điều hành và kiểm soát nghiêm ngặt. Tình thân tay ba giữa Chu, Phước với Miên làm tăng thêm kịch tính, đồng thời làm rạn vỡ vẻ ngoài của nơi thao tác làm việc có độc thân tự mà ba Chu nỗ lực tạo lập.

Đảo Của Dân ngụ cư là phim dài đầu tay của Hồng Ánh, diễn viên lão luyện Việt Nam. Một bộ phim truyền hình chậm rãi bùng phát với hầu hết khoảnh khắc bạo lực thân thể, tâm lý, cùng tình dục trong lúc ba Chu mất kiểm soát và điều hành đối với người làm và gia đình. Phần hình ảnh mộc mạc bởi vì Lý Thái Dũng đảm nhận với sự thống lĩnh của màu xám, đen hay ánh đèn sáng điện trong quán ăn uống phản chiếu sự cứng rắn của người thân phụ và sự phân chia rẽ các không khí sống. Điều này hoàn toàn tương phản với những cảm hứng mãnh liệt được tìm thấy trong đó. Nhiều cú máy kéo dãn dài trong các cảnh, thâu tóm một ý tưởng phát minh trong lời thoại hay 1 hành động rõ ràng mà không trở nên cắt. Câu hỏi sử dụng ánh nắng tâm trạng, kết hợp với các bài xích hát Việt cũ, gợi ghi nhớ tới các bộ phim của Wong Kar-wai – nhất là Days of Being Wild (1990) với In the Mood for Love (2000).


Director"s Biography

Hong Anh is one of the most popular faces of the Vietnamese film industry for the past trăng tròn years. She played the leading role in many films that were well acclaimed by critics: Moon at the Bottom of the Well (2008), Sleepwalking Woman (2003), Deserted Valley (2002), Sandy Lives (1999), nhị Nguyet (1998) …. She won many awards for her acting at national and international film festivals: Best Leading Actress at Dubai International Film Festival (2008), Best Supporting Actress at Asia-Pacific Film International Festival (2000), Golden Lotus Awards for Best Leading Actress at three consecutive Vietnam’s National Film Festival.In 2013, Hong Anh made a surprise to the film industry as a producer for blue Productions’ first film, Duong dua – The Race (2013). The film was very well received by critics. Xanh Productions, where Hong Anh is the General Director of Ho bỏ ra Minh branch, was also known as the distributor of the documentary Madam Phung’s Last Journey (2014) which got a big wave of cinemagoers. At the same time, Hong Anh always supports and encourages many young Vietnamese filmmakers, especially in short films.The Way Station has been Hong Anh’s dream project for the past 10 years. It is her first feature film as a director. The Way Station won Best Film at Asean International Film Festival & Awards – AIFFA 2017 và Special Jury Award at Eurasia International Film Festival 2017. Hong Anh also got nominated as Best Director at Asean International Film Festival & Awards – AIFFA 2017.

Director"s Statement

The over 100 years old house in a dated Eastern style, with high cracked walls, the great và gloomy depth of the house created by the lights reflected from the black wooden pillars, all these will remind you of an old prison. In that house, all the souls from different places gathered, struggled, & fought to live while searching for freedom. The house has witnessed and understood many ups and downs in the lives of the people who came past here. Having chosen an antique house as the main location for the film at a thought-provoking và unstable time in Vietnam (1995-2000), when the material value had been put on first, I want khổng lồ emphasize on the loneliness và anarchy in the spiritual lives of the characters, which make them more selfish và confined in their own little individual islands. I am haunted by their solitude – the people who gathered from everywhere, strangers who encoutered in a crumbling space, stiffling, mixed with the reek of blood, the deliciousness of food, the lust for sexual desire… They revolved within that space lớn live, khổng lồ love, lớn loathe, và to despair. They are isolated because of the lack of sharing, the jealousy, and the obssession lớn control someone’s happiness. All the surpression và frustration are completely contradictory to the simple dream of being free. My characters are often constrained themselves to lớn the rules they create. That’s the reason why I use a lot of contrasts in many different ways. Long-takes vs. Repeated, fixed wide-shots. The silence and slow rhythm vs. The agitation of their innerself. The busy surrounding vs. Their innerpeace. The sound of real modern life vs. The melody of old love songs. The cold color vs. The warmth of feelings. The endless sea vs. The airless house…With my first directed film, I am highly influenced by the Hong Kong director Wong Kar-Wai. I like the way he tells story and creates rhythm by using old famous songs, light xanh colour of the nights, & the smooth movements from the characters in his works. However, with The Way Station, I want to lớn push those to lớn the extreme. Growing up during the time period 1995-2000, I felt strongly about the change in values & relationships between humans at that time. At the present, the story of 20 years ago is repeating itself, lớn a higher level and more complex. This is the perfect time lớn make The Way Station come true – the project I have been working on for the past ten years.