Đây Là Toàn Bộ Hành Trình Đi Đến Cõi Âm Gian Sau Khi Người Ta Chết Đi

*
*
Kiếp sinh sống của mỗi con bạn sinh ra ở thế giới Ta Bà này, mặc dù thọ mạng nhiều năm hay ngắn, chú ý chung có thể phân chia làm nhiều giai đoạn. Giai đoạn nào thì cũng nhiều phấn đấu, tranh đua, lo ngại và phiền não. Ngoại trừ thời hạn mới lọt lòng Mẹ, đứa nhỏ xíu chưa biết suy nghĩ, chưa chắc chắn phán đoán. Chỉ mỉm cười khóc theo phiên bản năng đòi hỏi của cơ thể, cùng em bé bỏng thường được bố mẹ đáp ứng đầy đủ.

Bạn đang xem: Đây là toàn bộ hành trình đi đến cõi âm gian sau khi người ta chết đi

quy trình tiến độ kế, nếu như ý được sinh trong gia đình khá giả những em được cắp sách mang đến trường. Nếu không may sinh ra trong gia đạo nghèo nàn, cực nhọc khăn, mặc dù còn vô cùng nhỏ, không tính giờ học tập ở trường các em vẫn yêu cầu bương chải ra ngoài xã hội tìm sống phụ với gia đình. Đó là chưa nói có tương đối nhiều em cần nghỉ học nửa chừng hoặc ko được đến trường vì bố mẹ không có chức năng tài chánh. Thời gian này nỗi khổ đã hiện diện trong cuộc sống của bạn trẻ dù được sanh trong mái ấm gia đình giàu hay nghèo.

tiếp theo tạm gọi là tiến trình của bạn lớn, lập gia đình, sinh nhỏ đẻ cái, thao tác làm việc quần quật tìm tiền lo mang đến gia đình, nuôi dạy con thơ cho tới khi chúng trưởng thành. Cuộc sống thường ngày gia đình có lúc vui vẻ niềm hạnh phúc nhưng phần lớn trải qua đông đảo phiền não sốt ruột từ trong công ty ra ngoài cộng đồng xã hội. Thời gian này con fan sống trong căng thẳng mệt mỏi vì lúc nào cũng nỗ lực, tất bật tranh đấu... Hết sức của mình. Hoàn toàn có thể những nỗ lực đó là để hướng đến một mục tiêu cao thượng, cũng có thể là vì tham vọng muốn được sự phong phú về gia sản và danh lợi cho phiên bản thân mình, gia đình mình. Dù mục đích tốt hay xấu, ít người nào chịu tạm dừng ở một nút độ nào đó, vì chưng tiền tài danh vọng nhiều từng nào cũng không phủ đầy túi tham của lòng người.

Rồi tuổi già cho lúc nào ko hay, căn bệnh hoạn kéo tới hoành hành thân xác. Có khá nhiều người mang căn bệnh thể xác kéo dãn dù tuổi đời khôn cùng thọ, có không ít người tuổi thọ còn khôn cùng trẻ tuy thế lại bất chợt quỵ sớm.

lúc giai đoạn cuối cùng đến, tín đồ ta ở một vị trí thoi thóp thở. Đến thời điểm thở hơi ra, nhưng không hít vào được nữa, thì trở thành một cái xác bất động, cứng đờ, giá lẽo, vô tri giác. Hiện giờ những fan xung xung quanh dù không thích cũng đành buộc phải tuyên ba là người này đã "chết" rồi, sẽ "mất" rồi! lúc nắp áo quan đậy lại, từ khoảng thời gian ngắn đó trở đi, không một ai còn thấy bạn đã "chết" rồi, vẫn "mất" rồi đó còn hiện hữu ở cõi Ta Bà này nữa, bởi cái xác này đã được thân nhân chôn vùi lòng đất lạnh, hoặc vẫn thiêu đốt thành tro bụi.

chúng ta, người nào cũng trải qua những tiến độ nêu trên, tuy thế có giây phút nào chúng ta chạnh lòng tự hỏi: "Mình là ai, trường đoản cú đâu cho và sẽ về đâu lúc một ngày nào kia mình bị tiêu diệt đi?" giỏi bứt rứt do câu: "Tại sao con tín đồ lại có mặt trên trần gian này nhằm một ngày nào kia con tín đồ lại phải chết. Bị tiêu diệt là chấm dứt là biến mất khỏi trần thế này, hay còn tồn tại một ở đâu khác để bạn chết trở về ?". Để kiếm tìm câu trả lời công ty chúng tôi mời quý vị hãy cùng với cửa hàng chúng tôi chia ngã đề tài:"Con fan từ đâu mang lại và bị tiêu diệt đi về đâu? " 

CÁC quan lại ĐIỂM KHÁC NHAU VỀ NGUỒN GỐC con NGƯỜI

có nhiều quan điểm, học thuyết khác biệt về sự hiện diện của con fan ở trên thế gian này.

- những người tôn thờ nhà nghĩa duy đồ dùng thì nhận định rằng con người đến từ vật chất và chỉ sống tốt nhất một đời hiện tại tại. Sau tử vong sẽ không liệu có còn gì khác nữa buộc phải họ sống hưởng thụ không thân yêu gì mang lại đạo đức, bởi có gây ra ra tội ác tốt sống thiện lành, sau cuối cũng đi đến sự hoàn thành là mẫu chết. Chết là hết thì nên cần gì buộc phải lo.

- Ở nước Ấn Độ cổ xưa, tín đồ ta tin rằng bên trong thể xác con người dân có linh hồn ngôi trường cửu. Sau thời điểm chết tiểu bổ hay tè hồn của họ sẽ hoà nhập vào đại bổ Phạm Thiên. Để đạt mục đích đó, sinh hoạt Ấn Độ bao gồm pháp môn tu khổ hạnh là pháp tu quấy rầy thân xác. Họ nhận định rằng càng khổ hạnh những chừng nào thì càng sớm đã có được thượng tâm. Đức Phật cũng đã từng tu theo pháp môn khổ hạnh này 6 năm dài, thượng chổ chính giữa thượng trí nát bàn đâu ko thấy, chỉ thấy suýt chút nữa thì mất mạng còn nếu như không nhờ nữ giới mục đồng cứu vớt sống bằng một chén sữa cừu.

- các nhà tôn giáo theo thần quyền thì nhận định rằng con người là sản phẩm của Thượng đế. Thượng đế là đấng tối cao, toàn năng, toàn quyền chẳng những tạo nên con bạn mà còn trí tuệ sáng tạo cả thế gian, vũ trụ. Nhỏ người sau khoản thời gian chết chỉ bao gồm hai cảnh giới nhằm đến. Đó là được lên thiên đường nếu ai tin với nghe theo lời dạy dỗ của Thượng đế. Ngược lại kẻ nào thắc mắc không đặt trọn vẹn đức tin vào kinh Thánh thì bị xem là con cừu lạc đàn, sau thời điểm chết sẽ bị đày xuống hoả ngục và bị thiêu rụi đời đời.

- Còn quan điểm của Phật giáo thì như thế nào? Là fan Phật tử chúng ta đã học qua "Tiến Trình tu chứng và thành đạo của Đức Phật say mê Ca". Trong tối cuối của tuần lễ thứ bốn là đêm ý trung nhân Tát thành đạo. Vào canh Một, Ngài hội chứng quả Túc Mạng Minh, đạt Trí tuệ đọc biết về thừa khứ nhiều đời nhiều kiếp của chính Ngài. Canh máy Hai, Ngài chứng Thiên Nhãn Minh, đã đạt được Trí tuệ gọi biết về việc luân hồi sinh tử của chúng sanh nhiều đời các kiếp là vì Nhân Quả tức là đời vượt khứ họ tạo thành Nhân xấu thì đời này họ đang thọ quả xấu, ví như đời quá khứ chúng ta sống thiện lương thì đời này bọn họ hưởng quả tốt. Canh trang bị Ba, Ngài triệu chứng Lậu Tận Minh, là Trí tuệ hiểu ra nguyên nhân của luân hồi sanh tử là lậu hoặc. Lậu hoặc là hầu như thói quen, các đam mê huân tập từ rất nhiều đời thừa khứ cho tới hiện tại và tiếp nối trong các đời sinh hoạt tương lai. Lậu hoặc cũng đều có nghiệp xuất sắc và nghiệp xấu nhưng nhiều phần là xấu ác khiến cho con fan cứ yêu cầu luân hồi sanh tử.

Qua sự chứng ngộ tía Minh của Đức Phật, cho thấy cái bị tiêu diệt của bọn chúng sanh không hẳn là vệt chấm hết. Cái chết chỉ là sự ban đầu cho một cuộc sống mới. Sự sống này được mô tả qua thuyết "Thập Nhị Nhân Duyên" tuyệt thuyết "Nhân Quả" như sau:

- nạm nào là Nhân Duyên? Nhân là nguyên nhân, là mẫu Nhân bản lĩnh tiếp sinh ra vật dụng khác. Thí dụ như hạt mè là Nhân trực tiếp sinh ra cây mè, phân tử đậu là Nhân trực tiếp sinh ra cây đậu. Duyên là sự trợ duyên, chỉ cho mọi vật gồm tính biện pháp trợ giúp trực tiếp hay con gián tiếp mang đến Nhân thành hình. Ví dụ như đất, nước, phân bón, ánh sáng mặt trời cùng sự quan tâm của fan làm vườn. Phần đa thứ này vẫn trợ duyên, hỗ trợ cho những hạt nêu trên nẩy mầm thành cây.

Vậy "Thập Nhị Nhân Duyên" là mười hai Nhân cũng chính là Duyên, nhưng Nhân này xuất hiện sẽ sanh ra Nhân kia. Mười nhị Nhân Duyên kia là: Vô minh, Hành, Thức, Danh sắc, Lục nhập, Xúc, Thọ, Ái, Thủ, Hữu, Sanh, Lão Tử.

Ý nghĩa đại cưng cửng của 12 nhân duyên như sau:

1) Vô minh: Là không hiểu biết nhiều biết rất thực về hiện tượng thế gian. Đức Phật dạy toàn bộ các pháp có mặt trên trần gian này bao gồm cả con bạn do nhiều điều kiện mà thành, tức không thực chất tính cho nên vì thế nó vô ngã. Các pháp chỉ có mặt khi nhân duyên không thiếu thốn và nó sẽ hư hoại biến thành cái khác lúc không đủ nhân duyên. Đó là tánh Huyễn của vạn pháp. Fan vô minh thiếu hiểu biết nhiều biết như thực về hiện tượng lạ thế gian, cần chấp chặt rất nhiều thứ trên đời là tất cả thật, là thường xuyên hằng nên lúc những máy đó mất đi, thì phiền não, khổ đau.

2) Hành: vì chưng vô minh cần con người thường có những ý nghĩ, lời nói và hành động tạo nghiệp. Có khi là nghiệp lành nhưng đa số là nghiệp ác.

Xem thêm:

3) Thức: Là thần thức tốt tử thức, kia là phần đông lậu hoặc, tập khí vì thân khẩu ý tác tạo, gọi thông thường là nghiệp. Các nghiệp này huân tập tạo thành thành nghiệp lực. Khi chết nghiệp lực dẫn dắt thần thức đi thọ lãnh trái báo khổ hay vui ở đời sau.

4) Danh sắc: Con người dân có hai phần lòng tin và đồ gia dụng chất. Niềm tin thì trừu tượng không tồn tại hình tướng mạo gồm những khái niệm: thọ, tưởng, hành, thức gọi bình thường là Tâm, thuật ngữ công ty Phật điện thoại tư vấn là Danh. Phần thân là thể chất bao gồm hình tướng color sắc có thể sờ mó được call là Sắc.

5) Lục nhập: Là sáu căn: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý. Khi sáu căn xúc tiếp với sáu cảnh giỏi sáu trằn là: sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp, thì lục thức được phát sinh. Đó là nhãn thức, rò rỉ thức, tỷ thức, thiệt thức, thân thức, ý thức. Lục thức này ảnh hưởng tác động vào tâm làm cho tâm dịp nào cũng giao động nên call là lục nhập.

6) Xúc: là sự việc tiếp xúc của lục căn với lục trần. Thí dụ mắt thấy cảnh, tai nghe giờ động, thân cảm thấy mát mẻ, lưỡi nếm vị ngọt đắng, mũi ngửi hương thơm, ý thích hay là không thích một đối tượng nào đó.

7) Thọ: cảm hứng hay cảm giác của thân tuyệt tâm. Tâm cảm nhận vui bi ai khi lục căn xúc tiếp lục trần. Thân cảm xúc đau nóng khi tiếp xúc với lửa tốt nước sôi.

8) Ái: Là ưa thích. Khi lãnh thọ cảnh vui thì ưa thích ... đó là sanh trung ương tham. Gặp gỡ cảnh không vừa ý, tâm khổ não, ko ưa, ghét bỏ... Thì sanh chổ chính giữa sân hận. Tham ái, khát ái, là nguyên nhân thúc đẩy con tín đồ tạo nghiệp.

9) Thủ: Là bám lấy, duy trì lấy. Gặp cảnh tốt, thì tham ước giữ lấy. Chạm mặt người mình mếm mộ thì ao ước chiếm hữu. Thủ cũng bao gồm là xuất phát của tham.

10) Hữu: Là mong ước hiện hữu ở đời này để trải nghiệm hay hiện tại hữu ở một cõi nào đó trong tương lai. Sự mong muốn này đó là Nhân đưa đến Quả là luân hồi sanh tử. Hữu cũng tức là Có. Muốn xuất hiện ở đời này và mong muốn sẽ xuất hiện ở đời lai sanh.

11) Sanh: Là sanh thành lập và hoạt động để thọ quả báo trả nghiệp vì chưng Ái, Thủ, Hữu là nhân đời trước tạo ra.

12) Lão tử: Già rồi chết.

nhìn chung mười nhị nhân duyên này link thành một vòng tròn luân phục hồi tử của bé người. đôi mắt xích Vô Minh là nguy hại nhất. Vì chưng Vô Minh tạo nên tâm trí chúng ta mê muội, không thể sáng suốt riêng biệt đâu là thiệt đâu là giả. Vày Vô Minh đề nghị hiểu biết sai lầm về con người và vạn đồ gia dụng trong vũ trụ, vì thế sinh chấp ngã. Gồm ngã là tất cả Ái, Ái thì ích kỷ, tham lam muốn chiếm hữu những gì bản thân yêu thích, ko được thì trung tâm sân si mê khởi lên... Có tác dụng khổ bản thân khổ người, chế tác nghiệp. Bất kể nghiệp làm sao dù tốt hay xấu, một khi đã sinh sản ra, thì nó được lưu lại mãi trong tàng thức từ đời này lịch sự đời khác, không khi nào bị mất.

Nói theo khoa học thì những lưu ý đến hay những câu hỏi làm gây tuyệt vời tốt tốt xấu, mà lại mình lặp đi lặp lại liên tiếp thì những tuyệt hảo này ghi đậm trong cam kết Ức lâu năm Hạn của chính bản thân mình khó nhưng quên.

lúc con bạn chết thì ngũ uẩn chảy rã, thân tứ đại đất, nước, gió, lửa trở về với tứ đại, còn nghiệp thức thì liên tiếp bám theo tử thức. Nó đó là nghiệp lực thúc đẩy, dẫn dắt tử thức đi tái sanh.

Thuyết "Thập Nhị Nhân Duyên" bộc lộ sự sinh sống của con tín đồ qua tía đời quá khứ, lúc này và tương lai. Con người bị bám chặt trong bánh xe cộ luân hồi không thoát ra được chỉ bởi Vô Minh. Vô Minh ra đời Hành, Hành xuất hiện Thức, Thức có mặt Danh Sắc, Danh dung nhan sinh Lục Nhập, Lục Nhập sinh Xúc, Xúc sinh Thọ, thọ sinh Ái, Ái sinh Thủ, Thủ sinh Hữu, Hữu sinh sinh (đời kế tiếp), sinh sinh Già Chết. Cứ thay mà cuộc sống thường ngày tiếp diễn: sống rồi chết, bị tiêu diệt rồi sống ..., không biết ở đâu là bắt đầu và cũng ko biết ở đâu là kết thúc.