Bài thơ đừng tưởng của bùi giáng

Gần đây bài Thơ Đừng tưởng Bùi Giáng làm cho bão xã hội yêu thơ trên mạng In tẹt nét.

Bạn đang xem: Bài thơ đừng tưởng của bùi giáng

Chúng ta cùng xem lại bài bác Thơ Đừng tưởng nhé.

Đừng tưởng cứ núi là cao Cứ sông là tung cứ ao là phạm nhân Đừng tưởng cứ bên dưới là dại Cứ cao là sáng cứ tu là hiền.

Đừng tưởng cứ đẹp là tiên Cứ nhiều là được cứ chi phí là ngừng Đừng tưởng ko nói là câm không nghe là điếc ko trông là mù

Đừng tưởng cứ trọc là sưCứ vâng là chịu đựng cứ ừ là ngoan Đừng tưởng tất cả của sẽ sang Cứ im re tưởng là rubi nguyên cây

Đừng tưởng cứ uống là say Cứ chân là bước cứ tay là sờ Đừng tưởng cứ ngóng là đợi Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần.

Đừng tưởng cứ new là tân Cứ hứa hẹn là chắn chắn , cứ ân là tình Đừng tưởng cứ phải chăng là coi thường Cứ chùa là tĩnh, cứ đình là to lớn .

Cứ già là không còn hồ đồ gia dụng Cứ trẻ là chẳng âu lo bi thương phiền Đừng tưởng cứ quyết là đề xuất Cứ táo tợn là thắng cứ mượt là thua.

Dưa rubi đừng tưởng vẫn chua Sấm dền chớ tưởng sắp đến mưa ngập trời lúc vui chớ tưởng chỉ cười cợt Lúc bi thương đừng tưởng chỉ ngồi than khóc …..!

Đừng tưởng cứ nốc là sayCứ hẹn là Thật, cứ Tay là CầmĐừng tưởng cứ giặc – ngoại xâmCứ Bè là Bạn, cứ Dân là Lành

Đừng tưởng cứ trời là xanhCứ Đất và Nước là thành Quê HươngĐừng tưởng cứ béo là KhônCứ bé nhỏ là Dại, cứ Hôn… là Chồng

Đừng tưởng chẳng tất cả thì khôngChẳng trai thì gái, chẳng ông thì bàĐừng tưởng chẳng gần thì xaChẳng ta thì địch, chẳng ma thì người

Đừng tưởng chẳng khóc thì cườiChẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì điĐừng tưởng sau tốt nhất là nhìGần quan là tướng, ngay sát suy là hèn

Đừng tưởng cứ sáng là đènCứ đỏ là chín, cứ black là thườngĐừng tưởng cứ rất đẹp là thươngCứ Xấu là Ghét, cứ vương vãi là TìnhĐừng tưởng cứ ghế là vinhCứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền

Đừng tưởng cứ vậy là lênCứ lỳ là chắc, cứ bên là GầnĐừng tưởng cứ đông đảo là cânCứ đông là đủ, cứ ân là nhờ

Đừng tưởng cứ vần là thơCứ âm là nhạc, cứ tờ là tranhĐừng tưởng cứ vội vàng thì nhanhCứ Tranh là Được, cứ Giành thì Hơn

Đừng tưởng nhiều hết Cô đơnCao sang không còn ốm, tham gian không còn nghèoĐừng tưởng cứ bến là neoCứ suối là lội, cứ đèo là qua

Đừng tưởng ck mẹ là chaCứ khóc là khổ cứ la là phiềnĐừng tưởng cứ hét là điênCứ có tác dụng là sẽ có tiền mang lại ngayĐừng tưởng cứ rượu là say

Cứ gió là vẫn tung cất cánh cánh diềuĐừng tưởng tỏ tình là yêuCứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tưĐừng tưởng đi là đã chơiLang thang bước chân xuống phố vào vị trí hư người

Đừng tưởng vui thì sẽ cườiĐôi hàng nước đôi mắt lệ rơi đầm đìaĐừng tưởng cứ mực là biaBút sa gà chết nhân phân chia cộng trừ…

Đừng tưởng cứ gió là mưaBao nhiêu khô khát vào trưa nắng và nóng hèĐừng tưởng cứ hạ là veSân ngôi trường vắng quá ai khe khẽ buồn…

Đừng tưởng thu là lá tuônBao nhiêu khao khát con đường tình yêu.Đừng tưởng cứ mê say là YêuNhiều lúc nhầm tưởng bao điều chẳng hay

Đừng tưởng tình chẳng lung layChỉ một giấc ngủ, chẳng may … tất cả bầu.Đừng tưởng cứ ước là hên,Nhiều khi chạm mặt hạn, ngồi rên một mình.

Đừng tưởng vua là anh minh,Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than.Đừng tưởng tìm bạn tri âm,Là sẽ có kẻ mạn đàm trong cả đêm.

Đừng tưởng đời mãi êm đềm,Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bạn dạng thân.Đừng tưởng mỉm cười nói ân cần,Nhiều lúc hiểm độc, dần tín đồ tan xương.

Đừng tưởng trong lưỡi gồm đườngNói lời ngon ngọt mười phương bị tiêu diệt ngườiĐừng tưởng cứ chọc là cườiNhiều lúc nói móc biết cười làm sao ?!!!

Đừng tưởng cạnh tranh nhọc gian laoVượt qua thách thức tự hào lắm thayĐừng tưởng cứ xuất sắc là hayNhiều khi lose đắng cay muôn phần

Đừng tưởng cứ quỳnh là thơmNhìn đi quan sát lại hóa ra cúc quỳĐừng tưởng mưa gió ầm ìNgày thì đã mất trời dần về đêm

Đừng tưởng nắng gió êm đềmLà đời tươi tắn hóa ra đường cùngĐừng tưởng cống hiến là chungChỉ là lợi dụng tin tưởng của người

Đừng tưởng cứ tiến là lênCứ lui là xuống, cứ im là mằn (mần, làm)Đừng tưởng rằm sẽ sở hữu được trăngTrời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu

Đừng tưởng cứ khóc là sầuNhiều khi bé dại lệ cơ mà vui vào lòngĐừng tưởng cứ nước là trongCứ than là hắc, cứ sao là vàng

Đừng tưởng cứ củi là thanCứ quan lại là Có, cứ Dân là Nghèo_Đừng tưởng cứ khúc là eoCứ thời gian là mạc, cứ quý phái là Giàu

Đừng tưởng cứ núm là khôn!Nhiều thằng khốn nạn còn hơn hết mìnhĐừng tưởng lời nói là tiềnCó khi là những oán hận chưa tanĐừng tưởng dưới đất gồm vàngVàng đâu chả thấy chi phí tan cuộc đời

Đừng tưởng cứ nghèo là kém Cứ thanh lịch là trọng , cứ tiền là ngừng Đừng tưởng quan chức là long Đừng tưởng dân bọn chúng là phân vân gì .

Đời fan lúc thịnh dịp suy dịp khỏe , lúc yếu , lúc đi cơ hội dừng cùng mọi người trong nhà chua ngọt đã từng có lần Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau .

Ở đời nhân nghĩa làm cho đầu Thủy bình thường sau trước , tình sâu nghĩa bền Ai ơi nhớ lấy hãy nhờ rằng ………

———————

Vài nét về đơn vị thơ Bùi Giáng

*
*

Bùi lễ giáng sinh ngày 17 mon 12 năm 1926 tại buôn bản Thanh Châu thuộc xóm Vĩnh Trinh, thị xã Duy Xuyên, thức giấc Quảng Nam.

Cha ông là Bùi Thuyên, trực thuộc đời sản phẩm 16 của mẫu họ Bùi sinh hoạt Quảng Nam. Do người vk cả tắt hơi sớm cần ông mang người vk kế là bà Huỳnh Thị Kiền. Bùi Giáng là bé đầu của Bùi Thuyên cùng với Huỳnh Thị Kiền, nhưng mà là con thứ 5 nếu tính toàn bộ các anh em. Lúc vào dùng Gòn, ông được gọi theo phong cách gọi miền nam là Sáu Giáng.

Năm 1933, ông ban đầu đi học tại trường làng Thanh Châu.

Xem thêm: Cách Sử Dụng Cây Xáo Tam Thân, Xáo Tam Phân Có Tốt Như Lời Đồn

Năm 1936, ông học trường bảo vệ (Điện Bàn) với thầy Lê Trí Viễn.

Năm 1939, ông ra Huế học bốn tại ngôi trường trung học tập Thuận Hóa. Trong những thầy dạy dỗ ông gồm Cao Xuân Huy, Hoài Thanh, Đào Duy Anh.

Tháng 3 năm 1945, Nhật đảo chính Pháp, nhưng sau đó ông cũng kịp đậu bằng Thành chung.

Năm 1949, ông tham gia binh lửa chống Pháp, làm quân nhân Công binh.

Năm 1950, ông thi đỗ tú tài đặc biệt do Liên khu vực V tổ chức, được cử tới hà tĩnh để liên tục học. Từ Quảng phái mạnh phải quốc bộ theo con đường núi hơn một mon rưỡi, nhưng lúc đến nơi, thì ông đưa ra quyết định bỏ học nhằm quay ngược quay trở lại quê, nhằm đi chăn trườn trên vùng rừng núi Trung Phước.

Năm 1952, ông trở ra Huế thi tú tài 2 ban Văn chương. Thi đỗ, ông vào thành phố sài thành ghi danh học tập Đại học tập Văn khoa. Mặc dù nhiên, theo T. Khuê thì sau khi nhìn danh sách những giáo sư giảng dạy lại, ông quyết định hoàn thành việc học và ban đầu viết khảo luận, sáng sủa tác, dịch thuật cùng đi dạy dỗ học tại các trường tứ thục.

Năm 1965, đơn vị ông bị cháy làm mất nhiều phiên bản thảo của ông.

Năm 1969, ông “bắt đầu điên rực rỡ” (chữ của Bùi Giáng). Sau đó, ông “lang thang du hành Lục tỉnh” (chữ của Bùi Giáng), trong những số đó có Long Xuyên, Châu Đốc…

Năm 1971, ông quay lại sống ở sài Gòn cho đến khi qua đời.

Thi sĩ Bùi Giáng mất chiều ngày 7 mon 10 năm 1998, sau đó 1 cơn tai đổi thay mạch tiết tại bệnh viện Chợ Rẫy (TP. HCM, tp sài gòn cũ) sau trong năm tháng sinh sống “điên rồ lừng lẫy bị tiêu diệt đi sống lại vẻ vang” (chữ của Bùi Giáng). Và:

Sài Gòn Chợ khủng rong chơiĐi lên đi xuống sẽ đời du côn!

Ông được mai táng tại nghĩa trang đụn Dưa, quận Thủ Đức, TP.HCM.

Tác phẩm

Theo thống kê gần đầy đủ, item của Bùi Giáng có (tạm phân theo thể loại):

Tập thơ

Mưa nguồn (1962)Lá hoa cồn (1963)Màu hoa trên nghìn (1963)Ngàn thu rớt hột (1963)Bài ca quần hòn đảo (1963)Sa mạc ngôi trường ca (1963)Sa mạc phát huyết (1969)Mùi hương Xuân dung nhan (1987)Rong rêu (1995)Đêm ngắm trăng (1997)Thơ Bùi Giáng (Montréal, 1994)Thơ Bùi Giáng (California, 1994)…Mười hai bé mắt (2001)Thơ vô tận vui (2005)Mùa màng tháng tư (2007)

Nhận định

Nhận xem về Bà thị xã Thanh QuanNhận quan tâm Lục Vân TiênNhận xét về Chinh phụ ngâm cùng Quan Âm Thị Kính.Nhận quan tâm truyện Kiều và truyện Phan Trần.Tất cả đều được xuất bạn dạng năm 1957.

Giảng luận

Giảng luận về Tản Đà Nguyễn xung khắc Hiếu.Giảng luận về Chu mạnh TrinhGiảng luận về Tôn thọ TườngGiảng luận về Phan Văn TrịTất cả phần đông được xuất bản năm 1957-1959.

Triết học

Tư tưởng văn minh (1962)Martin Heidgger và bốn tưởng tiến bộ I cùng II (1963)Sao call là không có triết học tập Heidgger? (1963)Dialoque (viết chung, 1965)

Tạp văn

Các sách xuất phiên bản năm 1969, có:.

Đi vào cõi thơThi ca tư tưởngSa mạc phân phát tiếtSương bình nguyênTrăng châu thổMùa xuân vào thi ca.Thúy Vân

Các sách xuất phiên bản năm 1970, có:

Biển Đông xe cộ cátMùa thu vào thi ca.

Các sách xuất bạn dạng năm 1971, có:

Ngày tháng nghêu duĐường đi trong rừngLời thế quậnLễ hội tháng BaCon đường vấp ngã ba-Bước đi của tứ tưởng…

Sách dịch

Các sách xuất phiên bản năm 1966, có:

Trăng Tỳ hảiCõi tín đồ taKhung cửa hẹpHoa ngõ hạnhOthello

Các sách xuất bản năm 1967, có:

Bạo chúa CaligulaNgộ nhậnKim tìm điêu linh

Các sách xuất phiên bản năm 1968, có:

Con đường phản khángMùa hè sa mạcKẻ vô luân

Các sách xuất phiên bản năm 1969, có:

Nhà sư vướng luỵOphélia HamletHòa âm điền dã

Các sách xuất bản năm 1973 cùng 1974, có:

Hoàng Tử bé bỏng (1973)Mùa xuân hương dung nhan (1974)…

Hiện nay, các tác phẩm của ông đang và đang rất được tái bản và xuất phiên bản trong và bên cạnh nước. Trong một vài ba lần nhậu với Huỳnh Hoàng Anh bình dương nghe nói tới nhà Thơ Bùi Giáng… sau nầy bắt đầu biết thơ ông có rất nhiều đọc giả thương yêu đến thế. Với còn nghe nói ông là đơn vị thơ Điên nữa. Đọc thơ ông new thấy ông khôn thấy mồ chứ điên tải gì?